Trong Tầm Bảo Khu tĩnh lặng, tiếng cười có chút phức tạp của Lâm Động vang lên, rồi có không ít người thấy hắn giơ tay ra trước Lăng Thanh Trúc, nhất thời có chút sững sờ.
- Lẽ nào hắn không biết người đứng trước mặt hắn là ai sao?
Đó là một trong những nhân vật nổi bật nhất trong số các đệ tử trẻ tuổi của Đông Huyền Vực, biết bao gã thiên tài yêu nghiệt của các Tông phái siêu cấp đã đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán chỉ vì để có được nụ cười của hồng nhan, nhưng cho đến nay vẫn chưa thấy ai thành công cả. Còn tên kia, hắn lại giơ tay như thế, hắn tưởng mình là ai chứ?
Đương nhiên không chỉ bọn họ mà ngay Vương Diêm, Ứng Tiếu Tiếu cũng kinh ngạc vô cùng. Trước mặt bao nhiêu người như thế, nếu người ta không để tâm đến hắn thì không phải sẽ rất mất mặt sao?
Thế nhưng Lâm Động không hề bận tâm đến những ánh mắt cổ quái xung quanh. Ánh mắt hắn vẫn mang chút phức tạp, lặng lẽ nhìn người nữ tử sinh đẹp đã lạnh lùng hơn so với năm năm trước.
Chuyện năm đó lại hiện lên trong ký ức hắn như mới xảy ra ngày hôm qua.
Lăng Thanh Trúc cũng nhìn Lâm Động chăm chăm, trên gương mặt trẻ tuổi đó không còn sự non nớt trước đây nữa, đôi mắt sáng trong ấy khi nhìn nàng cũng không còn lấp lánh, hắn hiện giờ đã có thực lực để không cần bận tâm đến vầng hào quang quanh nàng nữa.
Sự đối mặt bình đẳng!
Lăng Thanh Trúc khẽ chớp mắt, nàng biết để đạt được trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710880/chuong-756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.