Màn đêm lan tỏa, không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, dường như có những dòng khí lưu lạnh thấu xương đang chuyển động.
Lâm Động ngẩng lên nhìn La Thông toàn thân bao bọc bởi khí tức sắc lạnh, tựa như biến thành thanh gươm đã tuốt khỏi vỏ, khí tức khiến người ta lạnh run người.
- Nói thật, có lúc ta cũng thấy mình có chút không biết trời cao đất dày. Nhưng từ khi vào Không gian Viễn Cổ này, ta đã không biết trời cao đất dày mà đi được đến tận đây.
Lâm Động cười nói.
- Vậy có lẽ đây sẽ là điểm cuối cùng của ngươi!
La Thông nói, vừa dứt lời, khí tức quanh người hắn mạnh mẽ hơn, trên đầu ngón tay hắn thậm chí còn có ánh sáng lạnh lẽo.
- Chắc đêm nay phần lớn mọi người sẽ chú ý đến chỗ này, nhưng nếu ngươi đã làm tiên phong vậy ta sẽ truyền đạt tới ngươi suy nghĩ của bọn ta.
Lâm Động quét mắt vào màn đêm, hắn có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt đang từ khắp nơi tập trung về đây. Trong đó chắc chắn có không ít người có ý đồ lôi kéo ba người bọn họ. Và lúc này Lâm Động cũng muốn cho bọn họ câu trả lời rõ ràng.
Tiểu Viêm đứng dậy, thân hình to lớn đồ sộ tạo nên một áp lực rất lớn, khí hung sát tỏa ra từ trong cơ thể khiến ngay cả La Thông cũng phải nheo mắt lại.
- Để Lâm Động động thủ đi!
Tiểu điêu phẩy phẩy tay, không hề có ý động đậy thân người. Sau khi lướt mắt qua La Thông là hắn thu ngay ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710689/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.