Vào thời điểm cỗ quyền ý hung bạo như sấm bị Lâm Động thôn tính, tâm trí hắn đột nhiên trở nên hoảng loạn. Trong lúc mơ hồ, phảng phất có một cảnh tượng cổ xưa từ trong tâm tưởng hắn vụt hiện ra.
Trong cảnh tượng, vẫn là một đại điện cổ kính, thoáng qua có thể nhận ra cơ hồ chính là tòa di tích chính điện mà bọn Lâm Động đang đứng này. Ở chính giữa đại điện, tựa hồ có một ụ đá đứng sừng sừng. Trước ụ đá có một hình bóng già nua mà đơn độc, lão ta cao không bằng một nửa ụ đá, nhưng cỗ ba động như ẩn như hiện tuôn tràn ra từ trong cơ thể kia lại cường mãnh đến mức đủ để chấn áp thiên địa. Chỉ cần thân thể của lão khẽ động cũng đủ để khiến cho mặt đất đều rung động.
Hình bóng già nua trong cảnh tượng như chỉ là bối cảnh ban đầu. Ngay sau đó, Lâm Động liền nhìn thấy, chưởng thủ lão nhân nâng lên, một chưởng qua loa xuất động.
Ầm!
Một chưởng này, nhìn như bình lặng không có gì kỳ lạ, nhưng khi chưởng phong vung ra, không gian bên trong đại điện trong nháy mắt đều trở nên vặn xoắn. Một cỗ quyền ý cương liệt cuồng bạo không thể hình dung nổi, như một con cự thú Hồng Hoang nằm sạp xuống, rồi bỗng nhiên phóng ra đồ sát, khiến cho người khác tâm thần hoảng loạn.
Phanh!
Một chưởng áp lên trên ụ đá, nhưng quyền ý đáng sợ vốn đủ để phá nát không gian kia, lại không hề khiến cho ụ đá có chút nào bị hủy hoại. Cuối cùng chỉ là lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710638/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.