Chương trước
Chương sau
Niết Bàn Ma Viêm cũng là một loại lửa được ngưng tụ từ Niết Bàn Khí, chỉ có điều, so với Niết Bàn Hỏa bình thường, thứ này lợi hại hơn gấp vô số lần.
Thứ lửa này không hề nóng, nhưng lại có một lực dung hóa vô cùng quỷ dị. Bị nó bao trùm, dù là Niết Bàn Kim Thân cũng có thể bị nó làm tan chảy thành nước.
Thông thường, Niết Bàn Ma Viêm chỉ xuất hiện khi đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ ba. Nó được sinh ra từ bên trong, chỉ cần không cẩn thận một chút là da thịt, kinh mạch, xương cốt sẽ bị nó thiêu hủy không còn gì, cực kỳ quỷ dị.
Đến những cường giả có tư cách xung kích Niết Bàn Kiếp sau lần thứ ba khi nhắc đến cũng phải tái mặt. Vì thế, khi Lâm Động bỗng nhìn thấy Niết Bàn Ma Viêm thì sắc mặt trở nên khó coi.
Niết Bàn Ma Viêm màu đen lơ lửng phía trước Lâm Động, sự biến đổi hình trạng liên tục đó có cảm giác như ma quỷ đang giơ nanh múa vuốt, tạo nên cảm giác lạnh gáy.
Sắc mặt Lâm Động nặng nề, cũng không dám hành động gì. Hắn biết lúc này mà động đậy một chút thôi Niết Bàn Ma Viêm sẽ lập tức xông đến. Hắn thật sự không dám chắc hiện giờ liệu hắn có chịu được lực dung hóa của Niết Bàn Ma Viêm hay không.
- Ngươi đen đủi thật!
Ở trên vai Lâm Động, Tiểu điêu cũng nhìn thấy ngọn lửa đó, hạ giọng nói.
Phía sau, Tiểu Viêm cũng căng thẳng, năng lượng màu đen lan tỏa khắp toàn thân, ánh mắt đầy cảnh giác sẵn sàng ứng phó với Niết Bàn Ma Viêm bất định kia.
- Giờ không phải lúc nói cạnh khóe đâu!
Khóe miệng Lâm Động giật giật, giọng nói tự nhiên hạ thấp, có thể thấy hắn cũng rất e dè với Niết Bàn Ma Viêm này.
- Không ngờ trong Niết Bàn Phần Thiên Trận còn có thứ Niết Bàn Ma Viêm này. Hắc hắc, thứ này tuy nguy hiểm nhưng cũng là đồ tốt, nếu ngươi khống chế được thì nó sẽ là thứ vũ khí cực kỳ lợi hại đấy.
Tiểu điêu nhìn Niết Bàn Ma Viêm, bỗng nói.
Nghe vậy cơ mặt Lâm Động không kìm được khẽ rung lên, rồi cười khan. Nếu Niết Bàn Ma Viêm dễ khống chế thì những cường giả có tư cách xung kích Niết Bàn Kiếp lần thứ ba trở lên cũng chẳng đến nỗi nghe thấy tên nó mà như cha mẹ chết vậy.
Dù Lâm Động có Thôn Phệ Tổ Phù cũng không dám tùy ý thôn phệ thứ này. Ai biết được liệu có tiêu hóa hết được nó không. Nếu để nó vào trong cơ thể mình, một khi không cẩn thận e là bên trong cơ thể sẽ bị nó làm cho tiêu tan hết không còn gì. Lúc đó chết còn dễ chịu hơn.
Đương nhiên nếu làm được như Tiểu điêu nói, là khống chế được nó thì đương nhiên quá tuyệt. Thiết nghĩ thứ này đến những nhân vật như Liễu Bạch cũng phải e dè.
- Đúng là không thể dùng Thôn Phệ Tổ Phù giải quyết nó được, nhưng đâu phải ngươi chỉ có mỗi Thôn Phệ Tổ Phù là thần vật…
Tiểu điêu cười hắc hắc, Thôn Phệ Tổ Phù đúng là rất mạnh, nhưng dù sao thực lực của Lâm Động quá yếu không thể phát huy hết uy lực của nó.
- Ngươi muốn nói đến Thạch phù?
Lâm Động khựng lại một chút rồi lập tức sực tỉnh, thứ trên người hắn có thể gọi là thần vậy chỉ có Thôn Phệ Tổ Phù và Thạch phù…
- Ừm!
Tiểu điêu gật gù, rồi vung móng vuốt, một luồng sáng ôn hòa bay ra từ lòng bàn tay Lâm Động, chính là Thạch phù thần bí.
Đúng lúc Tiểu điêu gọi Thạch phù ra, Niết Bàn Ma Viêm dường như cảm giác được điều gì, ngọn lửa đột ngột bùng cháy, nhanh như chớp lao tới chỗ Lâm Động.
Nhìn cảnh tượng đó, mồ hôi trên trán Lâm Động túa ra, tâm thần rung lên, tinh thần lực bùng phát nhanh chóng tạo nên một lớp bảo vệ chắc chắn.
Phụt phụt!
Trước sự tấn công của ngọn lửa đen, lớp bảo vệ có thể khiến một cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn phải bất lực lại giống như tuyết gặp phải lửa, nhanh chóng tan chảy với tốc độ chóng mặt.
Lúc này Lâm Động mới thật sự thể nghiệm được sự khủng bố của Niết Bàn Ma Viêm, chẳng trách mà những cường giả có thể xung kích Niết Bàn Kiếp thứ ba cũng phải sợ nó. Nguồn: https://thegioitruyen.com
- Tiểu điêu, được chưa?
Lâm Động cuống cuồng thối lui, tinh thần lực lan tỏa ngăn chặn Niết Bàn Ma Viêm, nhưng bất luận Lâm Động thi triển thủ đoạn gì, Niết Bàn Ma Viêm vẫn càng ngày càng rút ngắn khoảng cách với hắn, vậy là hắn vội hét lên.
Tiểu điêu không để ý đến tiếng hét đó, chỉ chăm chú thúc động Thạch phù. Một lúc sau, khi Lâm Động đã bị Niết Bàn Ma Viêm làm cho luống cuống tay chân, nó mới vung móng lên, một quầng sáng màu trắng đục ngưng tụ lại thành phù văn bỗng bắn ra từ Thạch phù.
- Vút!
Quầng sáng trắng tự như tấm lưới bay tới bao trùm lấy Niết Bàn Ma Viêm.
Phụt phụt!
Vào khoảnh khắc hai thứ tiếp xúc, sức mạnh khiến mọi vật tan chảy của Niết Bàn Ma Viêm không còn nữa. Tuy ánh sáng trên phù văn rất chập chờn nhưng xung thế của Niết Bàn Ma Viêm đã bị chặn lại một cách kỳ lạ.
- Phong!
Tiểu điêu thấy vậy, mắt lóe sáng, móng vuốt vung lên, phù văn mở rộng, giống như phong ấn trùm lấy Niết Bàn Ma Viêm.
Bị phù văn bọc lấy, sức mạnh cuồng bạo trên Niết Bàn Ma Viêm dần trở nên yên tĩnh, rõ ràng sức mạnh của của Thạch phù có thể áp chế lực dung hóa của Niết Bàn Ma Viêm.
Tiểu điêu vẫy một cái, Niết Bàn Ma Viêm chầm chậm rơi xuống, cuối cùng lơ lửng trước ánh mắt cảnh giác của Lâm Động.
Lâm Động nhìn chăm chăm vào đốm lửa màu đen trước mặt, sau khi thấy không có gì dị thường hắn mới thở phào, mắt ánh lên vẻ mừng rõ. Quá trình thu phục Niết Bàn Ma Viêm rõ ràng đã thuận lợi hơn những gì hắn tưởng.
- Có Thạch phù phong ấn, có thể áp chế được Niết Bàn Ma Viêm, sau này khi giao chiến gọi nó ra, dù là Liễu Bạch cũng phải thảm hại.
Tiểu điêu đắc ý nói.
Lâm Động gật gù. Thứ này chỉ xuất hiện sau khi xung kích Niết Bàn Kiếp lần thứ ba, mức độ lợi hại của nó không cần nói cũng biết, nếu sử dụng tốt thì đây đúng là thứ vũ khí lợi hại.
Trong cuộc tranh đoạt sắp tới, chắc chắn sẽ gặp phải những đối thủ khó đối phó, muốn chống lại nếu không có chút thủ đoạn thì e là sẽ thịt nát xương tan.
Lâm Động cầm Niết Bàn Ma Viêm đã bị Thạch phù phong ấn, rồi búng tay một cái, chỉ thấy một sợi lửa đen mảnh tách ra.
Phừng!
Sợi lửa đó vừa xuất hiện, Niết Bàn Hỏa mù mịt ở xung quanh đột ngột cháy càng mạnh hơn, mơ hồ có cảm giác như Lâm Động đã dung hợp với biển lửa này.
- Đi thôi!
Lâm Động vười, thúc động một ít Niết Bàn Ma Viêm bao bọc lấy hắn và Tiểu Viêm, rồi như biến thành thể thống nhất với biển lửa, bay đi với tốc độ nhanh hơn trước không biết bao nhiêu lần.
Đây vốn ở một biển Niết Bàn Hỏa, còn Niết Bàn Ma Viêm chính là sự tồn tại hơn Niết Bàn Hỏa một bậc. Có nó, sức mạnh của đủ để thiêu cháy Niết Bàn Khí trong cơ thể đã bị triệt để chặn ở ngoài cơ thể Lâm Động. Hơn nữa, Lâm Động trong biển lửa đó như cá gặp nước, tốc độ nhanh tới mức dù có bay qua người khác cũng không bị phát hiện.
Quan trọng hơn là, có Niết Bàn Ma Viêm này ngăn cách, vô số những quả cầu Niết Bàn Hỏa Lôi và những sự tấn công ngầm nào đều mất tác dụng với Lâm Động. Hắn hiện giờ đã như biến thành một ngọn lửa trong biển lửa.
Bay càng xa, Lâm Động cảm thấy nhiệt độ dường như thấp hơn, hắn lập tức phấn chấn hẳn, sắp vượt qua Niết Bàn Phần Thiên Trận rồi.
- Hửm?
Trong biển lửa, hai thân ảnh được bao bọc bởi ngọn lửa bay đi như chớp. Bỗng nhiên, ngọn lửa rung lên, một tia nhìn bắn về bên trái, ở đó trong biển lửa xuất hiện một vùng chân không, mà trong đó có một đạo hắc ảnh đang đứng giữa không trung.
Lâm Động nhìn về thân ảnh đã tạo ra một vùng chân không trong Niết Bàn Phần Thiên Trận này, đặc biệt sau khi cảm nhận được sức mạnh tỏa ra từ người đó, đồng tử của hắn lập tức thu nhỏ lại.
- Lâm Động, cẩn thận!
Tiểu điêu bỗng kêu lên, Lâm Động có thể thấy được trong đó có sự thất kinh hiếm có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.