Hai đạo thân ảnh nhanh như chớp bay qua bầu trời xám xịt, chớp mắt đã ở xa tít cuối tầm mắt.
Hai đạo thân ảnh đó đương nhiên là Lâm Động và Tiểu Viêm, vốn dĩ bọn họ định trực tiếp tiến thẳng vào sâu trong Viễn Cổ Bí Tàng, nhưng bất ngờ lại gặp biến cố này. Ba người bọn Mạc Lăng đã theo hắn trong khoảng thời gian khá dài, Lâm Động cũng coi bọn họ như bằng hữu. Nay nghe tin bọn họ gặp nạn, với tính cách của hắn đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.
Thông tin về di tích Tông phái xuất hiện hiển nhiên đã lan truyền đi với tốc độ chóng mắt, vì thế khi Lâm Động trên đường đi cũng thấy không ít người từ bốn phương tam hướng đổ về hướng đó, và đương nhiên là mục tiêu của bọn họ cũng giống hắn.
- Xem ra di tích Tông phái là có thật rồi!
Nhìn cảnh tượng đó Lâm Động hơi trầm ngâm. Đa số các Vương triều có mặt tại đây đều vì nghe tin mà đến, nhưng bọn họ cũng không phải đến một cách mù quáng. Nhìn cục diện lúc này, chắc chắn các nơi khác cũng nghe được tin, nếu không thì cũng không có nhiều cường giả thế này.
- Thế này thì hơi rắc rối rồi!
Lâm Động lẩm bẩm, nhiều cường giả và Vương triều đều nhằm vào di tích này, nhưng loại di tích hoàn chỉnh thế này đều có tầng phòng hộ rất mạnh, chỉ người có ấn ký Tông phái mới có thể vào trong và nhận truyền thừa.
Như vậy, ấn ký Tông phái tự nhiên sẽ trở thành thứ nguy hiểm, vô số người nhằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710627/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.