Trên đài tu luyện, quầng sáng đỏ rực bao phủ lấy tất cả, sức mạnh cuồng bạo không ngừng lan tỏa tạo ra một cảm giác nghẹt thở…
Đan Hà này được các tông phái Viễn Cổ dùng cho các đệ tử tu luyện, vì thế trận pháp bảo hộ ở đây khá mạnh, nếu không phải chủ động kích phát khởi động thì e là ngay cả bọn Vương Liệt từ bên ngoài đánh vào đến mức trời long đất lở cũng không thể làm suy suyển nó.
Lâm Động lướt mắt nhìn quầng sáng có vẻ hài lòng, trong lòng có phần ngạc nhiên cùng với ngưỡng mộ. Đệ tử các tông phái Viễn Cổ kia thật may mắn, không chỉ có Đan Hà là nơi tu luyện tuyệt hảo mà còn có vòng bảo hộ lớn mạnh thế này nữa.
- Trận này tuy hơi khiếm khuyết nhưng vẫn có thể miễn cưỡng sử dụng.
Lúc này Tiểu điêu cũng xuất hiện, vỗ vỗ móng vuốt, khinh thường nói.
Lâm Động gật gù, rồi ngồi khoanh chân trên đài tu luyện. Cùng với sự bao phủ của quầng sáng, hắn cảm thấy rõ ràng Niết Bàn Khí đặc quánh trong Đan Hà đã giảm bớt đi rất nhiều, thậm chí đã đạt đến mức độ có thể hấp thụ được, thiết nghĩ là vì cái trận pháp này.
Tiểu Viêm cũng thu thiết côn lại, ngồi xuống bên cạnh Lâm Động. Ở đây mịt mù Niết Bàn Khí, hiện tại hắn cũng đã là Nhất Nguyên Niết Bàn, đang là lúc cần hấp thụ một lượng lớn Niết Bàn Khí. Mà ở đây rõ ràng là một cơ hội cực kỳ hiếm có, tu luyện ở đây thì chắc sẽ rút ngắn được thời gian xung kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710618/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.