Chương trước
Chương sau
Tại bên trong sơn mạch bừa bộn và hỗn loạn, phảng phất như đột ngột trở nên yên tĩnh, mọi ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc nồng đậm liền nhìn vào đạo thân ảnh xuất hiện tại bên cạnh Ma Thiết.
Không ai ngờ rằng Lâm Động bị năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn đuổi giết phải rời bỏ khỏi doanh địa lại có thể sống sót.
Đây chính là năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn, còn người thì lại ở trong Yêu Triều a. Cho dù là những cường giả Bán Bộ Niết Bàn thì sắc mặt lúc này cũng có chút biến ảo, bởi vì bọn họ biết rõ, nếu đổi lại là bọn họ thì chắc chắn cũng sẽ có đi mà không có về, thế nhưng bây giờ, Lâm Động không chỉ thuận lợi thoát khỏi năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn mà còn bình yên vô sự trở về nữa.
Một màn này đối với bọn họ mà nói đã tạo thành chấn động không nhỏ chút nào.
Phục hồi lại tinh thần đầu tiên chính là ba người Mạc Lăng. Tại nơi đây, bọn hắn xem như là người hiểu rõ Lâm Động nhất, mặc dù lúc Lâm Động một mình dẫn dụ năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn rời đi thì bọn hắn cũng có chút lo lắng, chỉ có điều cũng không cảm thấy tuyệt vọng giống như những người khác, bởi vì bọn họ biết rõ Lâm Động từ trước đến nay đều không bao giờ làm những chuyện mà hắn không nắm chắc. Nếu như hắn đã xuất thủ thì chứng minh hắn có năng lực giải quyết phiền toái đó.
Cho nên, lúc bọn hắn nhìn thấy Lâm Động xuất hiện thì trên mặt tràn ngập vui mừng lẫn kinh ngạc, không có xuất hiện vẻ khó có thể tin được như những người khác.
- Ngươi!
Dưới tiếng hô mừng rỡ của ba người Mạc Lăng, đám người Ma Thiết rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần lại. Bọn hắn nhìn chằm chằm Lâm Động, tròng mắt như muốn lồi ra vậy, tiếng ngươi dâng lên đến miệng cả buổi mà không làm sao phun ra được một câu hoàn chỉnh, bộ dạng thoạt nhìn cực kỳ khôi hài.
- Trời đất… Tên này không ngờ vẫn còn sống!
- Đây là vận khí gì? Bị năm đầu Yêu thú Bán Bộ Niết Bàn đuổi giết, hơn nữa còn nhảy vào trong Yêu Triều, vậy mà vẫn có thể sống sót trở về, tiểu tử này quả thực là hồng phúc tề thiên a!
- Hắc hắc, xem ra kế hoạch của đám người Tấn Mục thất bại rồi, bây giờ lại bị người khác trở về đòi nợ.
- Cũng chưa chắc, bên Tấn Mục có năm tên cường giả Bán Bộ Niết Bàn, thực lực này mạnh hơn xa so với đám người Ma Thiết. Hơn nữa theo tin tức ta có được, Hải Sa và Vương triều Lăng Vân có chút quan hệ, cho nên món nợ này cũng chưa chắc đòi được.
Trong đông đảo tiếng bàn luận xôn xao xung quanh, sắc mặt Tấn Mục cũng từ kinh ngạc dần trở nên âm trầm, hắn lạnh lùng nhìn Lâm Động, cười lạnh nói:
- Thật đúng là tên tiểu tử mạng lớn, như vậy cũng không giết chết được ngươi.
Bên cạnh Tấn Mục, lông mày Hải Sa cũng nhíu chặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Động chằm chằm, một lát sau thấp giọng cười nói:
- Không chết cũng tốt, ta còn lo rằng hắn chết tại trong Yêu Triều sẽ làm thất lạc những Linh bảo kia nữa chứ.
Tuy rằng việc Lâm Động xuất hiện khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ có điều hắn cũng không có vẻ lo lắng gì, bên hắn có năm cường giả Bán Bộ Niết Bàn, chẳng lẽ còn sợ đám người Lâm Động hay sao?
- Lâm Động huynh, ngươi đúng là làm ta lo chết được.
Ma Thiết lúc này cũng tỉnh táo lại, đến bên cạnh Lâm Động thấp giọng nói:
- Bây giờ ngươi định thế nào?
Lời này của Ma Thiết hiển nhiên là muốn trưng cầu ý kiến của Lâm Động. Mặc dù hắn quen biết Lâm Động không lâu, nhưng hắn biết rằng người này không phải là người dễ dạng chịu thua thiệt, huống chi hành vi lúc tối của đám người Tấn Mục quả thật quá mức ti tiện.
Chỉ có điều mặc dù trong lòng hắn tương đối tức giận, nhưng sau khi tỉnh táo lại thì hắn cũng bắt đầu suy tính thực lực chênh lệch giữa hai bên, kết quả cuối cùng khiến ánh mắt của hắn không khỏi trầm xuống. Đối diện với năm cường giả Bán Bộ Niết Bàn, thực lực này quả thật mạnh mẽ hơn bọn hắn nhiều.
Đối với câu hỏi của Ma Thiết, Lâm Động dùng ánh mắt lạnh lẽo quét qua đám người Tấn Mục, trong mắt mơ hồ có sát ý nổi lên. Đối với loại người giống như Tấn Mục, hắn đã nhẫn nại đến cực điểm, hắn cũng không thích lưu lại địch nhân bên cạnh mình để bất cứ lúc nào cũng có thể chọc cho mình một đao. Chuyện tối nay hắn cũng không muốn gặp lại lần nữa, bởi vậy…
Tối nay, Tấn Mục nhất định phải chết!
Lúc nhìn thấy sát ý trong mắt Lâm Động, Ma Thiết có chút rùng mình, chợt hắn hiểu rằng chuyện tối nay chỉ e không thể nào bỏ qua được rồi.
- Hừ, Lâm Động, nếu như may mắn nhặt lại được cái mạng của mình thì nên quý trọng nó một chút, có đôi khi si tâm vọng tưởng sẽ khiến người đi vào tử lộ đấy!
Tấn Mục hiển nhiên cũng cảm nhận được sát ý trong mắt Lâm Động, lập tức ánh mắt trở nên lạnh lẽo, quát lạnh một tiếng.
Sắc mặt Lâm Động hờ hững, không hề đáp lời, bước về phía trước một bước, Thiên Ngạc Cốt Thương liền xuất hiện trong tay, sát ý bạo tuôn khiến cho bất kỳ ai cũng biết ý định tiếp theo của hắn là gì.
Ầm ầm!
Những người xung quanh gần như chỉ trong chốc lát liền thối lui thành một vòng tròn lớn, bọn hắn đều hiểu rõ tối nay chỉ e khó tránh khỏi một hồi đại chiến.
- Lâm Động, ngươi đã chấp mê bất ngộ, muốn tìm chết, vậy thì cũng không thể trách chúng ta được!
Hàn quang trong mắt Tấn Mục trở nên sắc bén, mà Hải Sa bên cạnh cùng với ba gã cường giả Bán Bộ Niết Bàn cũng tiến lên một bước. Nhất thời, năm đạo khí tức cường đại liền bộc phát ra khiến người khác động dung.
- Muốn lấy nhiều hiếp ít sao? Chẳng lẽ cho rằng chúng ta lại sợ ngươi?
Ma Thiết hừ lạnh một tiếng, dẫn theo hai người Đường Tuyên xông lại, không có chút ý tứ nhượng bộ.
Đám người Ma Thiết ra tay lập tức khiến tình cảnh trở thành giương cung bạt kiếm.
- Mạc Lăng, trận pháp ta giao cho các ngươi tu luyện thế nào rồi?
Nhìn thấy một màn này, Lâm Động đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía ba người Mạc Lăng.
- Mặc dù đánh bại cường giả Bán Bộ Niết Bàn thì hơi khó khăn, nhưng muốn ngăn chặn thì không khó!
Nghe vậy, ba người Mạc Lăng nhất thời kích động nói, bọn hắn còn chưa có cơ hội thể nghiệm sự cường đại của trận pháp.
- Tấn Mục giao cho ta, ba người các ngươi ngăn một người lại. Ma Thiết huynh, làm phiền ba người các ngươi ngăn hai người còn lại một chút, ta sẽ giải quyết nhanh thôi!
Ánh mắt của Lâm Động nhìn về phía ba người Ma Thiết nói.
- Ngươi muốn một mình đối phó với Tấn Mục?
Nghe thấy lời này, Đường Tuyên hơi ngẩn ra, chỉ có điều nghĩ đến biểu hiện gần đây của Lâm Động thì mới chậm rãi gật đầu.
- Đã như vậy thì…. động thủ đi!
Lúc từ cuối cùng trong miệng Lâm Động thốt ra, bầu không khí giương cung bạt kiếm lập tức bùng nổ, sau đó thân hình khẽ động, trực tiếp hóa thành một đạo hắc ảnh, Cốt Thương sắc bén hóa thành nhiều đóa thương hoa bao phủ lấy Tấn Mục.
- Lần trước hại ta chịu thiệt không kịp trở tay, lần này ngươi còn tưởng rằng sẽ có kết quả đó sao?
Nhìn thấy Lâm Động vọt đến, Tấn Mục cười lạnh quát một tiếng, nguyên lực ba động cường đại đột nhiên từ trong cơ thể tràn ra, sau đó hung hăng va chạm với Lâm Động.
Đang lúc kình phong do nguyên lực cuồng bạo tràn ra, ánh mắt đám người Mạc Lăng, Ma Thiết cũng trở nên lạnh lẽo, thân hình phóng đi, đem ba tên cường giả Bán Bộ Niết Bàn và Hải Sa chặn lại.
Bình bình bình!
Trong sơn mạch vừa mới trải qua một hồi đại chiến vô cùng thảm liệt, giờ phút này đột nhiên lại bùng phát chấn động cuồng bạo. Nhìn hai phương nhân mã chiến đấu kịch liệt, tất cả mọi người đều lùi ra xa, chỉ có điều lúc quan sát vòng chiến này thì trong lòng bọn hắn vẫn rất khinh thường hành động ti tiện của đám người Tấn Mục lúc trước. Nhưng không thể không nói, lần giao phong này, đám người Ma Thiết thật sự bất lợi. Dù sao thì bên phía Tấn Mục cũng là năm tên cường giả Bán Bộ Niết Bàn hàng thật giá thật!
Đinh đinh đinh!
Thương mang tại trong vòng chiến bộc phát ra hàn ý lạnh thấu xương, với một loại quỹ tích cực kỳ xảo diệu đâm về phía những nơi yếu hại quanh người Tấn Mục. Tấn Mục hiển nhiên cũng hiểu rõ sự lợi hại của Cốt Thương trong tay Lâm Động, chân đạp bộ pháp huyền ảo, hỏa côn trong tay bốc lên hỏa diễm, nghênh tiếp những đóa thương hoa.
- Hừ, Lâm Động, ba tên tiểu tử Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong của ngươi cũng dám động thủ với cường giả Bán Bộ Niết Bàn, ngươi nghĩ rằng bọn chúng có thể chặn lại một hồi sao? Chỉ sợ là ngươi si tâm vọng tưởng rồi, đợi đồng bạn của ta đem ba tên đó giải quyết thì tiếp theo sẽ là ngươi!
Thương đến côn đi, nguyên lực cuồng bạo không ngừng bùng nổ giữa không trung. Tấn Mục đem nguyên lực toàn thân thúc giục đến tận cùng. Hắn biết rõ Lâm Động vô cùng khó giải quyết, cho nên cũng không muốn ngay lập tức đánh bại hắn, gã chỉ có thể ngăn cản Lâm Động lại, kéo dài cho đến lúc đám cường giả Bán Bộ Niết Bàn phe mình tới trợ giúp, đến lúc đó, đem Lâm Động giáp công, như vậy thì muốn giết hắn cũng dễ như trở bàn tay.
- Trước khi bọn hắn thua thì ngươi đã thành người chết rồi!
Trên mặt Lâm Động đột nhiên nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo, chợt bên dưới làn da bộc phát kim quang rực rỡ. Mà khi kim quang này tràn ra, một loại lực lượng cực kỳ đáng sợ giống như núi lửa bùng phát, cứ như vậy tràn ra.
Lực lượng ba động với một loại tốc độ kinh người từ trên cơ thể Lâm Động lan ra. Cảm nhận được loại ba động này, đồng tử Tấn Mục đột nhiên co rút lại, hắn có thể cảm nhận được thực lực hiện nay của Lâm Động so với lần giao thủ trước đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Kim quang tuôn tràn ra, thân thể Lâm Động lúc này cũng hóa thành một đạo kim mang lưu động, Thiên Ngạc Cốt Thương trong tay cũng bao trùm một tầng kim quang.
Lúc tiến vào Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, khiến cho Tiểu Niết Bàn Kim Thân mà Lâm Động tu luyện hiển nhiên là càng mạnh hơn, tuy rằng còn chưa đạt đến tình trạng đại thành, nhưng có thể xem như là chính thức đăng đường nhập thất rồi.
Vù!
Thân thể của Lâm Động phảng phất như biến thành một đoàn kim mang, hoàn toàn dung hợp vào bên trong kim mang, sau đó kim mang lướt đi, với một loại tốc độ xé rách không khí, giữa bầu trời đêm giống như một đạo lưu tinh kim sắc, mang theo khí thế sắc bén không thể hình dung tấn công về phía Tấn Mục.
Động tĩnh như vậy lập tức khiến cho mọi người tại khu vực này đều bị hấp dẫn nhìn tới. Nhìn kim mang tuôn tràn ra ba động đáng sợ, ngay cả một vài cường giả Bán Bộ Niết Bàn, sắc mặt cũng trở nên kịch biến. Vào khoảnh khắc lúc này, bọn hắn đã ngửi thấy mùi vị tử vong nồng đậm.
- Thánh Tượng Băng Thiên Chàng!
Tóc gáy toàn thân Tấn Mục đều dựng ngược lên, hắn đồng dạng cũng có thể cảm nhận được sự lợi hại của sát chiêu này của Lâm Động, lập tức không dám bình thản nữa, trực tiếp thi triển ra vũ kỹ mạnh nhất.
Quang Minh Cự Tượng cực lớn ngưng tụ thành, sau đó bao phủ lấy Tấn Mục, một loại khí thế rung chuyển thiên địa xông thẳng về phía đạo kim mang. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Không khí chấn động, không ai ngờ rằng chiến đấu nhanh như vậy đã đến hồi gay cấn, ngay cả đám người Ma Thiết, Hải Sa, khóe mắt vừa liếc qua cũng không tự chủ được run lên.
Ầm!
Va chạm kinh thiên động địa rốt cuộc dưới từng ánh mắt nhìn chăm chú ầm ầm va vào nhau. Ngay sau đó, mọi người liền nhìn thấy kim quang trong nháy mắt thu nhỏ lại, phảng phất như toàn bộ lực lượng đều ngưng tụ lại trên thanh trường thương kim sắc.
- Kim Thân Chi Thể, phá!
Tiếng quát trầm thấp vang lên, trường thương lóe lên kim quang rực rỡ, giống như xé rách cả màn đêm.
Phịch!
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, kim quang vô cùng rực rỡ bùng nổ, kim quang tuôn tràn ra, trong nháy mắt khiến Quang Minh Cự Tượng sụp đổ.
- Phụt!
Quang Minh Cự Tượng trong chốc lát bị xé rách.
Ma Thiết ở phía sau nhìn thấy kim quang đột nhiên bành trướng thì trong mắt rốt cuộc cũng dâng lên vẻ sợ hãi nồng đậm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.