Bên ngoài Tộc Tàng, trên một tòa lầu các, Lâm Trí và bốn vị Trưởng lão vẫn tụ tập cùng một chỗ. Ánh mắt của bọn họ tập trung tại thạch môn đang đóng chặt của Tộc Tàng.
Ánh mắt toàn bộ các Trưởng lão đều vô cùng âm trầm. Lúc này đây, kế hoạch vốn cho là không thể sai vào đâu được của bọn họ, kết quả còn chưa kịp thi triển ra hoàn toàn thì đã bị Lâm Động phá tan mất. Chuyện này đối với bọn hắn mà nói quả thật là rất mất mặt.
- Tiểu tử kia ở trong Tộc Tàng đã nửa tháng rồi, chúng ta còn phải tiếp tục chờ đợi sao?
Một vị Trưởng lão nói.
Nửa tháng nay, bốn người bọn hắn gần như một tấc không rời, lúc nào cũng ngồi thủ tại chỗ này. Chỉ có điều Lâm Động lại không có chút dấu hiệu nào là sẽ xuất hiện. Điều này khiến cho bốn người bọn hắn quả thật có chút căm tức. Với thân phận của bọn hắn, loại tiểu bối này làm gì có tư cách để bọn hắn phải chờ đợi cực khổ như thế?
- Tiểu tử này thủ đoạn không ít, nếu như đi loạn vào trong Tộc Tàng, ai biết sẽ phát sinh chuyện gì? Hiện nay chúng ta ở bên ngoài chờ, tiểu tử kia dù sao cũng sẽ đi ra, khi đó chẳng lẽ hắn còn có thể làm gì nữa hay sao?
Một vị Trưởng lão khác cười lạnh nói. Nửa tháng này bọn hắn vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện huyết quang kia, cũng chính bởi vì thế cho nên dù bốn người liên thủ cũng không dám mạo hiểm tiến vào trong Tộc Tàng tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710492/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.