Chương trước
Chương sau
Phía trên mặt hồ yên lặng, từng làn sóng phát ra ánh sáng chập chờn. Trên tảng nham thạch ở giữa hồ, một thân ảnh giống như một bức tượng xếp bằng, ngồi yên bất động. Thậm chí cả thân nhiệt lúc này cũng hạ thấp đến mức lạnh như băng. Hơi thở của hắn, cũng nhẹ đến mức không thể nghe thấy.
Thế nhưng, tiểu điêu đang phiêu phù trên không trung lại biết rằng, lúc này trong cơ thể Lâm Động đang ở trong thời khắc tiến hóa vô cùng quan trọng. Chỉ cần đợi đến khi màu thanh đồng được thay thế hoàn toàn bởi màu ôn ngọc sáng bóng, như vậy Lâm Động mới có thể tu luyện thành công Ngọc Lôi Thể. Đến lúc đó, sức chiến đấu của hắn sẽ lại càng mạnh mẽ hơn một bậc.
- Hửm?
Trong phút yên lặng đó, tiểu điêu mãi luôn không ngừng chú ý đến Lâm Động, ánh mắt đột nhiên khẽ ngưng đọng lại. Chợt hắn quay đầu lại, hướng ánh mắt nhìn về phía chân trời xa xa, trong ánh mắt có sự biến hóa kịch liệt. Từ nơi đó, hắn cảm nhận được một luồng khí tức cực mạnh đang hướng về nơi này mà bay nhanh đến.
- Luồng khí tức này… kẻ tới không tốt!
Ánh mắt tiểu điêu chợt lóe lên, cặp mắt chậm rãi ngưng đọng lại. Hắn có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của luồng khí tức đó, mà xét theo tình hình hiện tại, kẻ kia hiển nhiên là hướng về phía bọn họ mà đến.
- Quả nhiên có chút thủ đoạn. Không ngờ lại có thể truy tìm đến nhanh như vậy.
Trong khi ánh mắt tiểu điêu trở nên biến ảo, Tiểu Viêm đang di chuyển giữa không trung cũng đã cảm nhận được luồng khí tức cường mạnh đang ập đến kia, lập tức phát ra một hồi hổ gầm, từng tia từng tia lôi quang mạnh mẽ lóe ra, nhất thời vây quanh thân thể nó.
Dưới ánh mắt chăm chú mà khẩn trương của một hổ một điêu, từ phía đường chân trời, một đạo lưu quang bay nhanh mà đến. Ngay sau đó liền biến thành một lão giả áo bào xám chân dẫm lên một thanh cốt mâu khổng lồ.
Sắc mặt lão giả này âm lệ, ánh mắt của lão ta tập trung nhìn chằm chằm vào hồ nước bên trong sơn cốc. Giọng nói u ám lạnh lùng tràn đầy sát ý của lão ta cũng vang lên:
- Tiểu súc sinh, giết chết con trai ta, chẳng lẽ ngươi cho rằng có thể trốn thoát thành công hay sao?
- Quả nhiên đã đến!
Nghe câu nói u ám lạnh lùng tràn đầy sát ý của lão giả áo bào xám đó, trong lòng tiểu điêu khẽ có chút trầm xuống. Hắn không ngờ nổi lão giả này lại có thể truy tìm tung tích chính xác đến như vậy. Thế nhưng hiện tại Lâm Động đang trong giai đoạn tu luyện quan trọng, tuyệt đối không thể bị quấy nhiễu.
- Rống!
Trong khi ánh mắt tiểu điêu còn chớp động tìm biện pháp, Tiểu Viêm bởi vì thấy có kẻ ngoại lai đến quấy nhiễu Lâm Động tu luyện, liền phát ra một tiếng hổ gầm giận dữ. Miệng hổ vừa há ra, một luồng lôi quang liền ngưng tụ lại, sau đó hung hăng hướng về phía lão giả áo bào xám đang dẫm lên cốt mâu đứng giữa trời kia mà oanh kích.
Lão giả áo bào xám chân dẫm thanh cốt mâu to lớn, trên khuôn mặt da dẻ dường như khô quắt lại, lạnh lùng giương mắt nhìn về phía thân ảnh ngồi xếp bằng tại trung tâm hồ nước. Còn về công kích của Tiểu Viêm, trong lúc còn chưa chạm đến thân thể hắn, liền đã bị một bức tường vô hình chắn lại, bắn ngược trở ra.
- Xem ra tên tiểu súc sinh mi đang trong thời điểm tu luyện quan trọng. Cũng tốt, tiết kiệm được công sức của lão phu. Trước tiên ta đem bắt ngươi trở về, chặt đứt tứ chi, treo trên thành Đại Khôi mười ngày để mọi người thưởng thức rồi hẳn tính.
Ánh mắt độc ác của lão già áo bào xám, liếc mắt là nhìn ra được Lâm Đông lúc này không thể nào động thủ, lập tức cười lạnh, mạnh mẽ giơ bàn tay khô quắt ra, liền sau đó hóa thành một bàn tay tinh thần lực khổng lồ màu xám tro, hướng về phía Lâm Động mà chụp lấy.
- Hừ!
Nhìn thấy lão giả áo bào xám động thủ, ánh mắt tiểu điêu cũng trở nên lạnh lùng. Một tiếng hừ lạnh vang lên, móng vuốt nhất thời cử động, từng tia sáng tử hắc sắc nhất thời phóng ra, bám lên trên bàn tay tinh thần lực khổng lồ kia. Lực hủ thực khủng bố nhất thời đem bàn tay tinh thần lực khổng lồ kia ăn mòn thành một mảng hư không.
- Hử?
Chiêu thức ấy của tiểu điêu thật sự nằm ngoài dự kiến, khiến lão giả áo bào xám lập tức phát lên âm thanh kinh ngạc. Ánh mắt lão nhìn chằm chằm về phía tiểu điêu không chớp mắt, sau đó cặp mắt của lão ta khẽ có chút ngưng đọng:
- Không ngờ lại là một đầu Yêu linh. Hừ, nhìn thực lực như vậy của ngươi, lúc ngươi còn có thân thể, có lẽ cũng là một tồn tại thật sự cường hãn. Nhưng thật đáng tiếc, ngươi hiện tại ở trước mặt lão phu cũng chẳng là cái gì cả! Cút ngay cho lão phu!
Âm thanh vừa dứt, trong tay áo lão giả áo bào xám nhất thời xuất hiện một dòng khí màu xám. Những dòng khí này cực kỳ âm hàn, đan chéo vào nhau giữa không trung, hung hăng hướng về phía tiểu điêu mà thổi quét qua, mang theo từng đợt âm phong ngập trời.
Đối diện với thế công của lão giả áo bào xám, móng vuốt tiểu điêu không ngừng chuyển động nhanh chóng, từng vòng ánh sáng tử hắc sắc xuất hiện, hóa thành một lồng sáng, đem thân thể hắn bảo vệ ở trong đó.
Bang bang phanh!
Dòng khí lưu màu xám mạnh mẽ bao trùm lên lồng sáng tử hắc sắc vây quanh thân thể tiểu điêu, truyền ra những âm thanh to lớn đinh tai nhức óc. Còn thân hình của tiểu điêu cũng bị chấn động, không ngừng bị đẩy lùi về phía sau. Với thực lực hiện tại của hắn, thật sự khó có thể đối kháng với Hoa Cốt, kẻ đã đạt tới cấp bậc Tạo Khí Cảnh đại thành.
- Rống!
Khi tiểu điêu bị Hoa Cốt dồn ép đến không ngừng lùi về phía sau, Tiểu Viêm bên kia cũng phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ. Lôi quang quấn quanh khắp người, cuối cùng mở rộng lôi dực, hướng về phía Hoa Cốt mà lao thẳng tới.
- Cút!
Ánh mắt Hoa Cốt âm lệ, thanh cốt mâu màu xám to lớn dưới chân đột nhiên bắn ra. Sau đó giống như một cây gậy khổng lồ, mang theo một cỗ cự lực mạnh mẽ, hung hăng đập thẳng xuống đạo lôi ảnh mà Tiểu Viêm biến thành.
- Ngao ô!
Khi bị thanh cốt mâu hung hăng đập trúng, thân hình Tiểu Viêm nhất thời văng ngược ra ngoài. Phát ra một đạo hổ gầm ẩn chứa sự đau đớn, thân thể khổng lồ của Tiểu Viêm bị đánh mạnh vào một khối nham thạch trên vách núi, khiến cho khối nham thạch nhất thời nổ tung.
Gặp phải một đòn công kích không nhẹ, cặp ánh mắt hổ Tiểu Viêm nhất thời trở nên đỏ ngầu. Lôi quang lóe lên mạnh mẽ, bộ lông cả người đều dựng đứng cả lên, sau đó không sợ chết, lại một lần nữa phóng về phía Hoa Cốt.
Kê! Kê!
Chẳng qua, với thực lực của Tiểu Viêm hiển nhiên không phải là đối thủ của Hoa Cốt. Vì thế, mặc dù liên tục thi triển ra từng đợt công kích mạnh mẽ, nhưng kết quả cuối cùng vẫn là Tiểu Viêm bị Hoa Cốt lạnh lùng đánh cho thương tích đầy mình, xem ra cực kỳ thảm hại.
- Loại tạp cẩu nhà ngươi!
Nhìn thấy Tiểu Viêm không ngừng lao tới tấn công, lại bị Hoa Cốt ra tay tàn bạo đánh bay đi, trong mắt tiểu điêu không biết từ khi nào đã hiện lên vẻ giận dữ âm trầm một cách khủng bố. Chợt hắn khẽ hít sâu một hơi, móng vuốt vũ động như muốn xé toạt cả khoảng không, há miệng phóng ra một luồng quang mang tử hắc sắc.
Luồng quang mang tử hắc sắc vừa xuất hiện đã nhanh chóng ngưng tụ lại, sau đó rất nhanh ra hóa thành một vầng quang nhận tử hắc sắc không ngừng xoay chuyển điên cuồng, hiện ra vẻ sắc bén không thể nào hình dung được. Dường như cả thiên địa cũng có thể bị nó xé rách làm đôi.
- Tịch Thiên Ma Luân!
Tử hắc quang nhận vừa xuất hiện, trong ánh mắt tiểu điêu hiện lên nét u ám lạnh lùng, sau đó móng vuốt chỉ về hướng Hoa Cốt trên không trung, quang nhận kia khẽ có chút run chuyển, tiếp theo sau đó liền hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa.
Ngay khi tử hắc quang nhận kia biến mất, Hoa Cốt trên không trung cũng cảm nhận được tim mình đập nhanh, một sự bất an nhất thời dâng lên trong đáy lòng. Nhiều năm tu luyện cực khổ vào sinh ra tử, cũng trong giờ phút này phát huy ra tác dụng quan trọng. Bàn tay lão vừa vung lên, thanh cốt mâu khổng lồ liền xuất hiện trong lòng bàn tay.
Sau đó nguyên lực hùng hồn giống như nước sông gào thét bộc phát ra, trong lúc nhất thời, cốt ảnh không ngừng chuyển động rợp trời, liền hóa thành một vòng cốt tường, bao vây quanh thân thể Hoa Cốt. Nguồn: https://thegioitruyen.com
- Thiên Dị Bích!
Cốt ảnh chằng chằng chịt chịt, thật thật ảo ảo, đem thân thể Hoa Cốt bao vây bên trong. Trong nhất thời, phảng phất như là toàn bộ bầu trời, đều ngập tràn cốt ảnh màu trắng.
Đang đang đang!
Ngay tại thời điểm cốt ảnh đó hình thành, một đạo quang mang tử hắc sắc bất chợt từ bên trong hư vô hiện ra, lập tức vô số cốt ảnh bị nó mạnh mẽ chém nát. Tuy nói đám cốt ảnh kia có lực phòng ngự rất mạnh, nhưng mà đạo quang mang tử hắc sắc này dường như là thứ gì đó sắc bén nhất trên thế gian này, trực tiếp dùng tốc độ như là tàn phá gỗ khô củi mục, mạnh mẽ xé rách bức tường ảnh kia.
Phốc!
Trong thời gian ngắn ngủi không kịp chớp mắt, cốt ảnh đầy trời kia đều đã bị phá vỡ sạch sẽ. Nhìn quang mang tử hắc sắc bên trong đồng tử không ngừng phóng lớn lên kia, trên khuôn mặt Hoa Cốt cũng hiện lên vẻ chấn động mãnh liệt. Nguyên lực trong cơ thể thời khắc này không chút giữ lại, mà hoàn toàn bùng phát ra. Cốt mâu trong tay phát ra quang mang màu xám cực thịnh, cuối cùng mang theo một cỗ lực lượng khủng khiếp, chậm rãi điểm lên trên tử hắc quang nhận kia.
Xoẹt!
Một đạo thanh âm vô cùng thanh thúy nhất thời lan truyền trên bầu trời mênh mông. Chợt trong nháy mắt, một nguồn năng lượng ba động cường hãn dị thường đột nhiên từ trên bầu trời bùng nổ ra.
Oanh!
Trên mặt hồ bên dưới trực tiếp trào dâng ra một cột nước, phóng lên ngập trời, ngay sau đó ầm ầm rơi xuống, cảnh tượng nhìn qua cực kỳ hùng tráng.
- Đáng tiếc!
Tiểu điêu nhìn về phía Hoa Cốt, tuy rằng bị công kích của hắn bắn ra xa hơn mười thước, nhưng trong lòng lại thầm thở dài một tiếng. Nếu còn lúc thời kỳ toàn thịnh, hắn thi triển ra chiêu thức này ngay cả dãy sơn mạch này cũng đều bị chấn cho nổ tung, nhưng trước mắt thậm chí ngay cả một lão ô quy cấp bậc Tạo Khí Cảnh cũng thu thập không nổi.
Trong khi tiểu điêu tiếc còn nuối, Hoa Cốt kia ở trên không trung cũng sợ hãi đến trong lòng tràn đầy chấn động. Hắn cúi đầu nhìn xuống hổ khẩu đã bị nát bấy của mình, lại một lần nữa nhìn về phía tiểu điêu bên dưới, ánh mắt ngưng đọng mãnh liệt.
Chiêu công kích lúc nãy của nó, nếu như mình phản ứng chậm lại một chút, rất có thể sẽ bị mất mạng tại đương trường, đầu Yêu linh súc sinh này thật sự có chút thủ đoạn!
- Ta xem khí tức của ngươi cũng tiêu hao nhiều đến như vậy, xem ra loại công kích ở trình độ như thế này cũng khó có thể thi triển ra liên tiếp được?
Hoa Cốt giương mắt nhìn vào thân ảnh đã mờ nhạt đi rất nhiều của tiểu điêu, trên khuôn mặt khô héo của lão cũng không khỏi toát lên một chút lãnh quang đáng sợ.
Ánh mắt tiểu điêu khẽ chớp động. Công kích lúc nãy của hắn mặc dù đủ để đánh giết một gã cao thủ Tạo Khí Cảnh đại thành, nhưng loại tiêu hao đó cũng cực kỳ khổng lồ. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn thật sự không thể nào thực hiện thêm lần nữa.
- Nếu đã như vậy, cái mạng súc sinh này của ngươi, lão phu đành phải thu hoạch trước rồi!
Hoa Cốt nở nụ cười lạnh lùng, bàn tay nắm chặt thanh cốt mâu, sắc mặt âm lãnh như ác quỷ. Bàn chân dẫm mạnh trên không trung bầu trời, thân hình nhanh chóng lướt qua. Thanh cốt mâu mang theo luồng âm hàn khí rợp trời. Trên đầu mũi mâu hình thành nên một cơn lốc sắc bén, nhanh như tia chớp hướng về phía tiểu điêu bên dưới.
Nhìn thế công khủng bố như vậy, cho thấy Hoa Cốt đối với tiểu điêu đã có một sự kiêng kỵ rất lớn.
Nhìn thấy mình bị Hoa Cốt tập trung, ánh mắt tiểu điêu cũng có chút biến đổi, móng vuốt vội vàng vũ động, quang mang tử hắc sắc rất nhanh ngưng tụ lại trước mặt, hóa thành một đạp quang thuẫn tử hắc sắc che ở phía trước.
Phanh!
Ngay khi quang thuẫn vừa ngưng tụ xong, thanh cốt mâu của Hoa Cốt đã ầm ầm lao đến. Lực lượng khủng bố từ trong cơn gió lốc cuồn cuộn kia tuôn trào ra, chỉ trong khoảnh khắc, cái quang thuẫn tử hắc sắc kia đã đột nhiên nổ tung.
Cái quang thuẫn nổ tung, thân thể của tiểu điêu cũng hoàn toàn bị bại lộ ngay trước mũi thanh cốt mâu.
- Rống!
Cách đó không xa, Tiểu Viêm khắp người cũng đã đầy thương tích, nhìn thấy tiểu điêu lâm vào hiểm cảnh, liền phát ra một tiếng gầm phẫn nộ dữ dội, dang rộng lôi dực, muốn hướng về phía trước cứu viện, nhưng hiển nhiên là không thể nào tới kịp.
- Con mẹ nó, điêu gia ta vẫn còn đại thù chưa báo mà!
Đến thời điểm như vậy, tiểu điêu cũng có vẻ vô cùng bất đắc dĩ. Nhưng mà trong mắt hắn lúc này đột nhiên toát ra một tia quang mang lưu động mãnh liệt, hiển nhiên cũng không định sẽ ngồi yên mà đợi chết.
Nhưng mà, ngay khi hắn đang định thi triển ra thủ đoạn tối hậu, mặt hồ bên dưới đột nhiên nổ tung lên, vô số cột nước chợt bắn tung lên trời.
Đinh!
Bên trong vô số những cột nước đang bắn tung lên đầy trời kia, một tia kim quang ngập trời nhất thời bùng nổ, với tốc độ mà mắt thường không thể nào nhìn thấy được, phá không mà ra, trực tiếp từ bên cạnh tiểu điêu mà lướt qua, mạnh mẽ đập lên thanh cốt mâu kia.
Nhìn thanh cổ kích từ bên người mình xẹt qua, tiểu điêu nhất thời cũng thả lỏng một hơi thật mạnh. Khóe mắt hắn thoáng nhìn lại, trong mơ hồ có thể nhìn thấy một thân ảnh toàn thân giống như một khối ôn ngọc sáng bóng. Một nguồn năng lượng dao động cực kỳ cường hãn từ trong thân thể đó khuếch tán ra.
- Tiểu tử này, cuối cùng cũng thành công rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.