Rừng rậm mờ mịt, sau khi đám nhân mã Địch gia cùng Liễu gia xông vào liền trở nên náo loạn, thỉnh thoảng lại có tiếng gầm phẫn nộ của thú rừng vang lên, sau đó liền phát ra những tiếng kêu thảm thiết.
Ở một nơi sâu trong rừng rậm, Lâm Động ẩn thân trong một lùm cây rậm rạp, cố gắng áp chế khí tức, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn lên trên không trung, ở trên đó mơ hồ có thể nhìn thấy Địch Đằng và Liễu gia đang phẫn nộ tìm kiếm bốn phía xung quanh.
Lâm Động trước mặt tất cả bọn chúng cướp lấy Lôi nguyên, hành động này đã kích thích Địch Đằng và Liễu Quý tới phát cuồng. Bọn chúng vì hành động lần này mà chuẩn bị lâu như vậy, kết quả lại bị một tiểu tử đoạt lấy hết, sao không khiến bọn chúng tức giận cơ chứ?
Tuy nhiên tức giận thì tức giận, rừng rậm này rộng lớn như vậy, một người muốn trốn không hề khó, bởi vậy cho dù nhân mã Địch gia và Liễu gia không hề ít, nhưng muốn bắt được Lâm Động cũng không phải là chuyện đơn giản.
Ánh mắt Lâm Động nhìn chăm chú vào hai đạo thân ảnh đang dần đi xa, Địch Đằng là Liễu Quý tuy là cường giả Tạo Hình Cảnh, nhưng rõ ràng cũng không có cách nào kéo dài quá lâu, dù sao bọn chúng không giống như Lâm Động, còn có tinh thần lực cường đại có thể ngự kiếm mà bay, cho nên loại tìm kiếm từ trên không hao tổn sức lực này không thể kéo dài được.
- Mảnh rừng này đã bị Địch gia và Liễu gia phong tỏa, muốn xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710333/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.