Chương trước
Chương sau
Tiếng cười nhạt đột nhiên vang lên có vẻ vô cùng nổi bật trong bầu không khí căng thẳng này, khi thân ảnh kia xuất hiện, vô số ánh mắt đều tập trung nhìn thật kỹ.
"Lâm Động?!"
Khi những ánh mắt này nhận ra người đứng trước mặt đám người Lâm Chấn Thiên, họ đều ngẩn ra, những tiếng bàn luận xôn xao vang lên, trong khoảng thời gian này do Lâm Động đánh chết Ngụy Thông nên cũng tạo dựng được chút danh tiếng, người có thực lực mạnh nhất Lâm gia không phải là Lâm Chấn Thiên, mà là thiếu niên chưa tới 20 tuổi này!
"Động nhi!"
Nhìn thấy Lâm Động hiện thân, đám người Lâm Chấn Thiên trở nên vui vẻ hơn, không biết từ lúc nào, thiếu niên này có tầm quan trọng vô cùng đối với Lâm gia bọn họ.
"Phụ thân, không sao chứ?"
Đối với những ánh mắt nhìn mình, Lâm Động không để ý, mà nhìn đám người Lâm Khiếu, thấy sắc mặt phụ thân mình tái nhợt, lửa giận trong mắt đã bùng lên.
"Không sao đâu."
Lâm Khiếu lắc đầu, than thở:
"Con về là tốt rồi, trong khoảng thời gian này xảy ra không ít chuyện."
"Con biết rồi, giao cho con đi."
Lâm Động khẽ gật đầu, nói:
"Có phải Quỷ Diêm đả thương người không?"
Lâm Khiếu gật đầu cười khổ.
"Ta tưởng rằng đệ đã mất tích chứ!"
Đổng Tố đứng bên cạnh bước nhanh tới, trợn mắt nhìn Lâm Động, tức giận nói.
"Đa tạ Tố tỷ và Hạ hội trưởng."
Lâm Động quay sang nhìn Đổng Tố và Hạ Vạn Kim trịnh trọng chắp tay, nói. Nguồn: https://thegioitruyen.com
"Ha hả, nói những lời này làm cái gì."
Hạ Vạn Kim cười tủm tỉm khoát tay áo, sau đó nhíu mày, nói:
"Chuyện này có chút phiền phức, Huyết Lang Bang và Quỷ Đao Môn liên thủ nhòm ngó mỏ Dương Nguyên Thạch của Lâm gia các ngươi, trông tình hình này thì hình như bọn họ đã bàn bạc rất kỹ..."
"Thù oán của ngươi và Huyết Lang Bang xét tới cùng cũng là do Vạn Kim Thương Hội chúng ta mang tới, nếu như bọn họ muốn làm bậy thì Vạn Kim Thương Hội chúng ta tất sẽ ra tay ngăn cản, nhưng Quỷ Đao Môn sẽ nhân cơ hội này mà xuất thủ với Lâm gia."
"Nếu như tình hình không ổn, Vạn Kim Thương Hội chúng ta sẽ ban bố Vạn Kim lệnh, triệu tập nhân mã đấu một trận với Huyết Lang Bang Quỷ Đao Môn!"
Trong đôi mắt đẹp của Đổng Tố hiện lên sự lạnh lùng.
"Đa tạ, nhưng mà chưa cần phải làm vậy, Quỷ Đao Môn, Lâm gia chúng ta có thể ứng phó."
Lâm Động cười cười, nói.
"Lâm Động, lần này không phải chuyện đơn giản đâu, Quỷ Diêm được xưng người đứng đầu Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn ở Viêm Thành, ngay cả Ngụy Thông nhìn thấy hắn cũng phải cúi đầu, ngươi chớ có liều lĩnh!"
Nghe thấy Lâm Động nói thế, sắc mặt Hạ Vạn Kim nghiêm túc nói.
Lâm Động mỉm cười, nếu như một tháng trước hắn sẽ phải kiêng kị người đứng đầu Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn này, nhưng bây giờ...
"Ngươi chính là Lâm Động, người đã giết Ngụy Thông?"
Trong khi Lâm Động và đám người Hạ Vạn Kim nói chuyện, Quỷ Diêm dường như cũng nhận ra hắn, hắn liếc mắt với Nhạc Sơn, thản nhiên nói.
Nghe thấy Quỷ Diêm nói, Lâm Động cũng quay đầu nhìn chằm chằm vào Quỷ Diêm, nụ cười trên khuôn mặt dần biến mất.
"Nếu ngươi có thể quyết định thì nên cho một đáp án đi, chỉ cần sau này việc vận chuyển Dương Nguyên Thạch do Quỷ Đao Môn chúng ta hộ thống, ta có thể cam đoan với ngươi, không có bất cứ người nào dám động tới chúng!"
Quỷ Diêm nhìn Lâm Động với ánh mắt âm hàn, nụ cười trên mặt đúng là khó coi:
"Đương nhiên, nếu như ngươi không đồng ý thì chúng ta cũng không miễn cưỡng, nhưng các ngươi cũng nên cẩn thận, có khi khai thác được Dương Nguyên Thạch mà không vận chuyển được đâu."
Câu nói cuối hiển nhiên là uy hiếp, sắc mặt đám người Lâm Chấn Thiên xám xịt, tức giận hắng giọng.
"Quỷ Diêm môn chủ, xem ra ngươi rất có hứng thú với Dương Nguyên Thạch của Lâm gia chúng ta?"
Lâm Động vẫn bình thản nói.
"Nếu như Lâm gia các ngươi yên ổn làm bá chủ Thanh Dương trấn thì chuyện Dương Nguyên Thạch sẽ có rất ít người biết, nhưng mà các ngươi đã si tâm vọng tưởng dự định đặt chân ở Viêm Thành, ta đây cũng dạy cho các ngươi biết một chút quy củ của Viêm Thành!"
Quỷ Diêm âm hiểm cười nói.
"Quy củ này chẳng qua là nắm tay ai lớn hơn mà thôi, Quỷ Diêm môn chủ, làm kỹ nữ thì cũng đừng nên lập miếu thờ? Mọi người đều là người mắt sáng, sao phải làm như vậy?"
Lâm Động cười mà như không cười.
Nghe thấy Lâm Động không lưu tình phun lời châm chọc, sắc mặt Quỷ Diêm đột nhiên xám lại, số người ở Viêm Thành dám nói như vậy với hắn cực ít...
"Vậy thì xem ra Lâm gia các ngươi không muốn áp dụng kiến nghị tốt của Huyết Lang Bang và Quỷ Đao Môn chúng ta?"
"Không cần các ngươi quan tâm, vấn đề hộ tống Lâm gia sẽ tự mình giải quyết."
Lâm Động thản nhiên nói.
"Ha hả, thật là anh hùng xuất thiếu niên, Nhạc Sơn ta lăn lộn ở Viêm Thành nhiều năm như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên chứng kiến một người trẻ tuổi ngông cuồng tới mức này."
Nhạc Sơn cười nhạt nói, trong mắt hắn hiện lên sự âm trầm.
"Lâm Động, đừng tưởng rằng có Vạn Kim Thương Hội làm chỗ dựa là không cần kiêng nể gì ai ở Viêm Thành, tới khi nhận quả đắng thì đừng nên hối hận."
"Đa tạ Nhạc Sơn bang chủ giáo huấn."
Lâm Động chắp tay, có chút nghiêm túc nói.
"Nếu Lâm gia không lĩnh tình, vậy thì đàm phán tới đây kết thúc."
Nhạc Sơn cười cười, sau đó xoay người đi ra chỗ khác, trên mặt hắn nở nụ cười, những người quen hắn đều không khỏi thầm than một tiếng, thương hại nhìn cái tên tiểu tử Lâm Động không biết trời cao đất rộng...
Quỷ Diêm liếm liếm môi, nhìn chằm chằm vào Lâm Động, cười một cách âm hiểm, hắn cũng xoay người, sắp tới sẽ thực hiện kế hoạch huyết tẩy Lâm gia như đã bàn bạc với Huyết Lang Bang.
"Chờ một chút."
Nhưng mà, ngay khi Nhạc Sơn xoay người, Lâm Động lại cất tiếng nói.
"Thế nào? Thay đổi chủ ý?"
Nhạc Sơn và Quỷ Diêm dừng lại, cười lạnh nói.
"Quỷ Đao Môn đoạt Dương Nguyên Thạch của Lâm gia ta, đả thương phụ thân và đại bá ta, lẽ nào cứ như vậy mà đi?"
Lâm Động nghiêng đầu, cười nói.
Lâm Động nói câu này làm cho ai cũng phải kinh ngạc nhìn hắn, tuy rằng mọi người đều hiểu lần đàm phán này đã thất bại, nhưng hành động này rõ ràng là cố ý khiêu khích Quỷ Đao Môn? Lẽ nào hắn không biết, nếu thật sự chọc giận Quỷ Diêm, Lâm gia bọn họ lấy ai ra mà ngăn cản?
Quỷ Diêm cũng ngẩn người, hắn còn đang kiếm cớ ra tay với Lâm gia, vậy mà tên Lâm Động này lại tự mình dâng tới cửa?
"Lâm Động!"
Đổng Tố vội vàng thấp giọng nói:
"Không nên vọng động, chờ sau khi trở về chúng ta thương lượng một chút!"
Đám người Lâm Chấn Thiên liếc mắt nhìn nhau, nhưng mà không ai nói gì cả, đối với Lâm Động bọn họ có lòng tin không nhỏ, bọn họ đều hiểu, Lâm Động không phải người ngu, nếu như không nắm chắc hắn sẽ không bao giờ nói lời như thế.
"Huyết Lang Bang và Quỷ Đao Môn muốn tóm Lâm gia để khai đao, Huyết Lang Bang bởi vì Vạn Kim Thương Hội nên tạm thời không xuất thủ, bọn họ muốn dùng Quỷ Đao Môn áp chế Lâm gia chúng ta, Quỷ Đao Môn tuy rằng cường đại nhưng cường giả chỉ có mình Quỷ Diêm, chỉ cần đánh bại hắn Quỷ Đao Môn sẽ không chịu nổi một kích!"
Lâm Động nhẹ giọng nói.
"Quỷ Diêm không như tên Ngụy Thông! Người này không chỉ là người đứng đầu trong đám Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn, mà còn là người có khả năng tiến vào Đại Viên Mãn nhất ở Viêm Thành!"
Đổng Tố gấp gáp nói.
Lâm Động mỉm cười, không muốn giải thích gì nữa.
"Ngươi có nắm chắc đối phó được với Quỷ Diêm không?"
Hạ Vạn Kim ánh mắt lóe lên, giống như đã phát hiện được điều gì đó, thấp giọng nói.
"Sao có thể?!"
Đổng Tố kinh hãi.
"Ta tự có chừng mực, yên tâm đi, ta không làm bậy đâu."
Lâm Động mỉm cười nói, sau đó trong vô số ánh mắt chăm chú tiến lên phía trước.
"Quỷ Diêm, ngươi trả Dương Nguyên Thạch đã cướp của Lâm gia, sau đó nhận lỗi, chuyện hôm nay ta sẽ bỏ qua."
"Hắc hắc, tiểu vương bát đản (1),ta thấy ngươi còn chưa tỉnh ngủ!"
Nghe thấy Lâm Động nói như vậy, khuôn mặt Quỷ Diêm giật giật, âm trầm nói.
(1): Tiểu vương bát đản: Con rùa đen nhỏ
Nhạc Sơn đứng bên cạnh khẽ nhíu chân mày, hắn không ngờ Lâm Động lại nói một câu ngu xuẩn như vậy, lẽ nào hắn cho rằng đánh chết Ngụy Thông là không cần kiêng kị gì nữa?
"Nhạc Sơn bang chủ, xem ra không cần thương lượng gì nhiều, tiểu tử này có thể để cho ta giải quyết bây giờ không?"
Quỷ Diêm nhìn về phía Nhạc Sơn, cười lạnh nói.
Thân là môn chủ Quỷ Đao môn, hắn thật sự không thể chịu đựng được chuyện một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu ở trước mặt mình ngông cuồng!
"Ài "
Nhìn thấy sát ý trong mắt Quỷ Diêm, trong lòng Nhạc Sơn âm thầm cười nhạt, nhưng trên mặt hắn lại thể hiện sự bất đắc dĩ, nói:
"Lâm Động, ngươi đã hại Lâm gia rồi..."
"Hạ hội trưởng, sao ngươi lại không nói gì?"
Sau khi than thở, Nhạc Sơn nhìn về phía Vạn Kim Thương Hội, thản nhiên nói.
"Ngươi!"
Đổng Tố mày liễu dựng thẳng, đang định quát thì lại bị Hạ Vạn Kim ngăn cản, hắn nhìn Lâm Động một cái, chậm rãi gật đầu nói:
"Việc này Lâm gia và Quỷ Đao Môn tự giải quyết, Vạn Kim Thương Hội và Huyết Lang Bang không ai được nhúng tay vào!"
Nghe thấy Hạ Vạn Kim nói thế, Đổng Tố nhất thời kinh hãi, đang định nói thì nghe tiếng Hạ Vạn Kim truyền âm:
"Ta tin Lâm Động không phải là người lỗ mãng."
"Ha hả, đó là đương nhiên."
Nhìn thấy Hạ Vạn Kim gật đầu, Nhạc Sơn cũng hơi kinh ngạc, hắn cảm thấy có gì đó không ổn nhưng lại không biết không ổn ở chỗ nào, cho nên vẫn cười cười, nhìn về phía Quỷ Diêm, nói:
"Việc này, do các ngươi tự giải quyết, đã hạ thủ thì phải cẩn thận!"
Nhạc Sơn nhận mạnh hai chữ cuối cùng, nhưng mà Quỷ Diêm hiểu ý cười lạnh một tiếng, chậm rãi gật đầu, nếu như có thể thu thập đệ nhất cao thủ của Lâm gia ở chỗ này, vậy thì Lâm gia không đánh cũng tự tan!
Trong vô số ánh mắt để ý, Quỷ Diêm chậm rãi đi ra, nhìn Lâm Động cười nói:
"Tiểu tử, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, cho dù ngươi đánh bại Ngụy Thông, nhưng mà ở trong Viêm Thành, ngươi vẫn chẳng là cái thá gì cả!"
"Viêm Thành không cần cái đồ nhà quê như các ngươi, mau cút về Thanh Dương trấn, đó mới là nơi của các ngươi!"
Nghe thấy Quỷ Diêm nói như vậy, Lâm Động cười cười, chậm rãi xòe tay.
"Toàn nói lời nhảm nhí, xin chỉ giáo!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.