Chương trước
Chương sau
Dịch: Hoàng Oanh
"Ngươi đã ngưng luyện được Bản Mệnh Phù Ấn?"
Trong gian phòng yên tĩnh, Nham đại sư thất thanh thốt lên, trên khuôn mặt hiện lên sự không thể nào tin tưởng.
Đả thông Nê Hoàn Cung là việc tất yếu phải làm khi tu luyện Tinh Thần lực, mà ngưng luyện Bản Mệnh Phù Ấn là việc trọng yếu trong những việc trọng yếu, mặc dù vị Nham đại sư này cực kỳ thỏa mãn với tinh thần thiên phú của Lâm Động, nhưng mà cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghĩ tới, chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi mà Lâm Động vừa đả thông được Nê Hoàn Cung, lại còn ngưng luyện Bản Mệnh Phù Ấn!
Các loại chuyện kinh dị lão nhân này cũng trải qua không ít, nhưng mà chuyện này đã khiến lão đánh mất phong động ung dung tự tại vốn có của mình.
Bên trong gian phòng,Tố tổng quản cùng với Hạ Chỉ Lam cũng khiếp sợ, cho dù Hạ Chỉ Lam tâm cao khí ngạo cũng dùng ánh mắt khác xưa đánh giá Lâm Động. Nếu như thực sự bước chân vào Nhất ấn Phù sư thì đúng là có thực lực để chống lại cao thủ Thiên Nguyên cảnh, cộng thêm với tinh thần thiên phú của hắn, Hạ Chỉ Lam cảm thấy người này thực là khủng bố.
"Ha hả, Nham đại sư, xem ra ánh mắt của ngài đúng là cực chuẩn."
Bộ ngực đầy ắp của Đổng Tố phập phồng, giống như là gặp chuyện gì đó cực kỳ kinh dị, một lát sau nàng mới dùng đôi mắt đẹp của mình nhìn chằm chằm vào Lâm Động, thản nhiên cười nói.
"Ngươi đã cô đọng được Bản Mệnh Phù Ấn?"
Nham đại sư vẫn không dám tin tưởng, nhìn chằm chằm vào Lâm Động, nói.
"Tiểu tử may mắn gặp được kỳ ngộ, ngẫu nhiên có được phương pháp ngưng luyện Phù Ấn."
Lâm Động nhẹ giọng nói, tinh thần hắn rung lên, một viên Phù ấn sáng bóng được ngưng tụ ở trước mặt, hắn không sợ người khác nhận ra Bản Mệnh Linh Phù, dù sao Bản Mệnh Linh Phù chỉ cần không biến hình thì không ai có thể nhận ra.
"Quả nhiên là Bản Mệnh Phù ấn!"
Khi nhìn thấy một viên Phù Ấn kia, vẻ hoài nghi trong mắt Nham đại sư và hai cô gái mới hoàn toàn biến mất.
"Đúng là vẫn đánh giá thấp tiểu tử này... Tu luyện Tinh Thần Lực chưa tới một năm đã đạt tới Nhất ấn Phù sư, tinh thần thiên phú bực này có thể nói là đứng đầu trong số những người mà lão phu từng gặp!"
Nham đại sư vuốt vuốt chòm râu, tự đáy lòng thở dài nói.
"Nham đại sư quá khen, tiểu tử chỉ may mắn mà thôi."
Lâm Động cười cười, thu hồi Bản Mệnh Phù Ấn.
"Ha hả, Đổng Tố, các ngươi còn hoài nghi gì về thực lực của tiểu gia hỏa này không? Với thực lực Nhất ấn Phù sư của hắn cũng chẳng kém Tống Thanh bao nhiêu."
Nham đại sư nhìn về phía hai cô gái ở sau, cười nói.
"Không có hoài nghi gì cả."
Lúc này đây, không chỉ cô gái mặc áo đỏ không có ý kiến mà cô gái áo xanh cao ngạo cũng chấp nhận.
"Nham đại sư, không biết các người tìm tiểu tử là có chuyện gì vậy? Thực lực của ta thấp, sợ rằng không giúp được chuyện gì quá lớn."
Lâm Động đảo mắt một vòng, mặt không đổi sắc nói
"Hì hì, tiểu tử kia, quá khiêm tốn cũng không tốt đâu nha."
Một làn gió thơm đập vào mặt, Lâm Động nhìn mỹ nhân trước mặt đang đi tới, dung mạo của vị Tố tổng quản này thực là động lòng người, chí ít đây chính là nữ nhân xinh đẹp nhất mà Lâm Động nhìn thấy trong mấy năm nay, cộng thêm sự trưởng thành của nàng đúng là khiến cho người khác phải xiêu lòng, Lâm Động chỉ dám nhìn thoáng qua một cái, sau đó nhìn xuống dưới.
"Không biết ngươi đã nghe nói tới Đan Tiên Trì hay chưa?"
Đổng Tố nhìn chằm chằm vào thiếu niên trước mặt, mỉm cười nói.
"Vẫn chưa."
Lâm Động lắc đầu.
Thấy thế, Đổng Tố có chút buồi cười, khẽ cười một tiếng, tiếp tục nói:
"Đan Tiên Trì này là một loại thiên địa kỳ vật hiếm thấy, trong Đan Tiên Trì này ẩn chứa âm dương nhị khí cực kỳ tinh thuần, nếu như có thể hấp thu năng lượng trong đó thì sẽ rất nhanh tiến vào Nguyên Đan cảnh, hơn nữa sau khi ngưng tụ thành Nguyên Đan, phẩm chất ít nhất cũng là 6 sao."
"A."
Lâm Động trong lòng kinh ngạc, không ngờ trong thiên địa vẫn còn kỳ vật như vậy, việc tiến vào Nguyên Đan Cảnh đúng là khiến cho người khác đỏ mắt.
"Trong một thâm sơn ở phía Đông Viêm Thành, Vạn Kim Thương Hội chúng ta phát hiện ra một cái "Đan Tiên Trì" nhưng mà khi đó lại có cả người của Huyết Lang Bang."
Nói tới Huyết Lang Bang, nụ cười trên mặt nàng không còn được tươi như trước, hiển nhiên đôi bên có ân oán với nhau không nhỏ.
"Đan Tiên Trì có hiệu quả không lớn đối với cường giả đã kết thành Nguyên Đan, nhưng đối với tiểu bối Thiên Nguyên cảnh mà nói, nó có thể gọi là thần vật, cho nên hai bên đều rất coi trọng "Đan Tiên Trì" này."
Lâm Động yên lặng gật đầu, nếu như "Đan Tiên Trì"này thật sự có kỳ hiệu như vậy, nhân mã bên nào hấp thu được năng lượng trong đó, thì cũng đồng nghĩa với việc có thêm một vị cường giả Nguyên Đan cảnh, hơn nữa Nguyên Đan sau khi ngưng tụ có phẩm chất tương đối cao, sức chiến đấu vượt xa cường giả Nguyên Đan bình thường, bởi vậy cho dù là 3 thế lực đứng đầu Viêm Thành ai cũng muốn có được nó.
"Đan Tiên Trì tuy có hiệu quả rất tốt, nhưng năng lượng lại không đủ cho đôi bên đồng thời hấp thu, vì thế Vạn Kim Thương Hội và Huyết Lang Bang đã giao thủ, cuối cùng nhượng bộ, bởi vậy mới có cuộc tranh đoạt Tiên Trì."
"Cuộc tranh đoạt Tiên Trì này thực chất chỉ là một cuộc tỷ võ trong đám tiểu bối của đôi bên mà thôi, mỗi bên đưa ra ba người chỉ trong đám người tiểu bối trẻ tuổi, tiến hành giao thủ."
Đổng Tố khẽ cười nói.
"Các ngươi cho ta một suất, là muốn ta giúp các ngươi tranh đoạt Đan Tiên Trì?"
Lâm Động nhíu mày, lắc đầu nói:
"Vạn Kim Thương Hội thế lực khổng lồ, việc tìm một người mạnh hơn ta là một chuyện vô cùng dễ dàng, ta thấy nên thôi đi."
"Ngươi cũng quá khiêm nhường đó thôi, thực lực của ngươi cho dù ở Viêm Thành cũng có tư cách để kiêu ngạo, vốn chúng ta đã xác định xong rồi, chẳng qua là có một người trong đó Chỉ Lam rất là không thích, cho nên phải thay đổi một chút."
Đổng Tố có thể quản lý phòng đấu giá lớn như thế này, đương nhiên là hiểu tâm tư của người khác, khi nghe thấy câu nói của Lâm Động, nàng đã hiểu thiếu niên trước mặt này muốn gì, nên lập tức mỉm cười, nói:
"Ngươi cần thù lao gì cứ việc nói ra đi."
Nhất ấn Phù Sư có thể tương đương với Thiên Nguyên cảnh trung kỳ, trong đám tiểu bối có thực lực như thế này đã là rất tốt rồi, nàng không muốn bỏ qua một người như vậy.
Nghe tới hai chữ thù lao, Lâm Động hai mắt híp lại, trầm ngâm một hồi, đột nhiên nói:
"Cũng được, chỉ cần cho ta vào trong Đan Tiên Trì là được rồi."
Loại Đan Tiên Trì này là thiên địa kỳ vật, công hiệu của nó khiến cho Lâm Động động tâm.
"Ngươi đúng là có công phu sư tử ngoạm, Đan Tiên Trì năng lượng có hạn, đâu phải ai muốn vào là vào!"
Nghe vậy, Hạ Chỉ Lam ở bên cạnh nhất thời nhịn không được lạnh lùng nói.
"Hơn nữa lần này ngươi chẳng qua chỉ là người bổ sung mà thôi, ba trận thắng hai có khi ngươi không cần phải xuất chiến, đâu thể nào cho ngươi vào Đan Tiên Trì được?"
Lâm Động sắc mặt bình tĩnh, chỉ liếc nhìn Hạ Chỉ Lam một cái, sau đó nhìn về phía Đổng Tố đang nhíu mày, nói:
"Nếu như ta không phải xuất thủ, ta sẽ không nhận bất cứ thù lao gì, nhưng nếu như hai trận đầu các người không thẳng thì sao?"
Hạ Chỉ Lam bị chẹn họng, có chút á khẩu không trả lời được, người của Huyết Lang Bang nếu như dễ đối phó như vậy, Vạn Kim Thương Hội bọn họ đâu phải cực khổ tìm người. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Đan Tiên Trì năng lượng có hạn, nhưng mà nếu như ngươi thể hiện tốt trong cuộc tranh đoạt tiên trì, yêu cầu của ngươi không phải là không thể."
Đổng Tố trầm ngâm trong chốc lát, chậm rãi nói.
"Tố di!"
Nhận ra ý của Đổng Tố, Hạ Chỉ Lam vội vã kêu lên, nhưng mà khi thấy Đổng Tố trợn mắt, nàng đành ngậm miệng lại.
Nghe vậy, trên khuôn mặt Lâm Động cũng hiện lên một nụ cười, hắn nhận ra thực lực của Hạ Chỉ Lam này là Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ, cho nên đoán đám người của Huyết Lang Bang chắc cũng chẳng khác là mấy, hắn đã từng đánh chết Cổ Ảnh, thì loại đối thủ này chẳng khó khăn gì.
"Ha hả, cái tên tiểu tử này lại có thể làm cho Đổng Tố nhượng bộ, quả nhiên là hiếm thấy."
Nhìn thấy cuộc trả giá đã kết thúc, Nham đại sư cũng nhịn không được lắc đầu, cười nói.
Lâm Động cười gượng một tiếng, đây chính là một kỳ ngộ, nếu như không tóm vào trong tay thì thực là có lỗi với trời đất.
Ở bên cạnh, Hạ Chỉ Lam liếc mắt nhìn Lâm Động, hiển nhiên là không nghĩ tới cái tên gia hỏa tương đối thuận mắt lại xảo quyệt tới như vậy.
"Không biết tỷ thí khi nào bắt đầu?"
Lâm Động cũng để ý tới ánh mắt của nàng, nhìn về phía Đổng Tố, nói.
"Ba ngày sau."
Đổng Tố mỉm cười nói:
"Nếu như ngươi thích thì trong khoảng thời gian này có thể ở lại trong Vạn Kim Thương Hội, ngươi có nhu cầu gì chỉ cần nói ra là được."
"Không cần, ba ngày sau ta sẽ tới nơi này tìm các ngươi."
Lâm động lắc đầu, hắn có bí mật trong mình, Vạn Kim Thương Hội nhiều người phức tạp, vạn nhất bại lộ thì vô cùng không ổn. Hắn muốn tranh thủ thời gian này tu luyện Tinh Cấp tinh thần bí kỹ vừa có được, tới lúc đó hắn lại có thêm một con bài chưa lật.
Nói xong điều này, Lâm Động nói vài câu với Đổng Tố, sau đó chủ động cáo từ rời đi.
"Tố di, dì thực sự đáp ứng cho tiểu tử này tiến nhập Đan Tiên Trì? Năng lượng trong Đan Tiên Trì đâu có đủ cho nhiều người hấp thu."
Nhìn thấy Lâm Động đi xa, Hạ Chỉ Lam vẫn còn có chút bực tức nói.
"Ha hả, vẫn là câu nói cũ, hắn bỏ ra cống hiến khiến ta vừa lòng, thì sao lại không thưởng cho hắn thứ vừa ý?"
Đổng Tố cười nhạt, nói.
Nghe vậy, Hạ Chỉ Lam cũng chỉ còn cách cắn môi, hừ nhẹ nói:
"Cũng tốt, đến lúc đó con sẽ làm cho hắn hiểu, hắn chỉ tới trợ trận mà thôi, hừ, người này còn tưởng mình là nhân vật chính cơ chứ!"
Ở bên cạnh, nghe thấy nàng nói như vậy, Đổng Tố không khỏi thản nhiên cười, đôi mắt đẹp của nàng nhìn về phương hướng Lâm Động biến mất, trong lòng thì nghĩ, có lẽ tiểu tử này có bản lĩnh thực sự."
"Là ngựa hay lừa, sau này tự nhiên sẽ rõ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.