Chương trước
Chương sau
Nhìn bột phấn rơi xuống lả tả từ trong lòng bàn tay, sắc mặt Lâm Động cũng đại biến. Song, ngay tại lúc hắn đang bối rối liền phát hiện ra, tại trong lòng bàn tay đột nhiên một đạo ánh sáng từ trong huyết nhục bắn ra, cuối cùng ánh sáng tụ lại, ngưng tụ thành một viên đan dược màu đỏ lửa lớn như đầu ngón tay cái.
Nhìn viên đan dược màu đỏ như lửa xuất hiện trong lòng bàn tay, mí mắt Lâm Động kịch liệt nhảy lên vài cái, hắn đang nhớ lại cái năng lực kỳ lạ kia của Thạch Phù. Nhìn bộ dạng này, chắc hẳn Thạch Phù đã tự động đem ba khối Dương Nguyên Thạch tinh luyện ra.
Khóe miệng nhếch lên, Lâm Động không hề để lại chút dấu vết đem viên đan dược nhét vào trong tay áo, ánh mắt lảo đảo nhìn xung quanh, sau khi nhìn thấy cũng không có người nào chứng kiến biến cố này, hắn mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Rồi sau đó, hắn lại đưa tay bắt lấy ba khối Dương Nguyên Thạch, xoay người chạy ra bên ngoài mạch khoáng, lúc sắp tiến vào trong rừng, hắn mới hướng về phía Lâm Khiếu nói lớn: "Cha, ta lấy mấy khối Dương Nguyên Thạch đi chơi a nha"
Hô lên một tiếng, Lâm Động cũng không chờ Lâm Khiếu trả lời mà đã nhanh như chớp chạy trốn ra ngoài.
"Tiểu tử này…"
Nhìn theo bóng lưng Lâm Động, Lâm Khiếu cũng bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không có để ý cái gì. Hôm nay Lâm Động đối với Lâm gia đã vô cùng trọng yếu, cơ hồ so với hắn cũng đã cao hơn, muốn lấy đi mấy khối Dương Nguyên Thạch căn bản cũng không có ai nói gì.
Lâm Động ra khỏi mạch khoáng, liền trở về phòng mình, nhanh như chớp đem cửa phòng đóng lại thật chặt. Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, một viên đan dược màu đỏ lửa lại xuất hiện trong tầm mắt.
Viên đan dược này so sánh với mấy viên đan dược lần trước dùng Tam phẩm linh dược tinh luyện ra, không thể nghi ngờ là lại càng thêm mượt mà bóng bẩy. Trong viên đan dược đỏ lửa này, phảng phất như hàm chứa năng lượng mạnh mẽ, khiến cho con người ta cảm thấy ấm áp.
"Chẳng lẽ đây chính là Dương Nguyên Đan như theo lời cha nói sao?" Lâm Động vuốt ve viên đan được màu đỏ tỏa ra ấm áp nhàn nhạt, có chút kinh ngạc lẩm bẩm nói.
Lúc trước Lâm Khiếu đã nói, cái gọi là Dương Nguyên Đan chính là đan dược mà một số ít cường giả tinh luyện ra từ Dương Nguyên Thạch. Mà Thạch Phù hành động như vậy, so với bọn họ cũng rất giống nhau. Nguồn: https://thegioitruyen.com
"Bất quá cha cũng đã nói, muốn tinh luyện ra một viên Dương Nguyên Đan cần phải tiêu tốn mười khối Dương Nguyên Thạch, nhưng rõ ràng lúc trước Thạch Phù chỉ cần dùng có ba khối a?"
Lâm Động nhíu chặt chân mày, nếu như viên đan được này chính là Dương Nguyên Đan mà nói, như vậy chỉ có một nguyên nhân, hiệu suất tinh luyện của Thạch Phù thần bí này đã đạt đến một tầng thứ tương đối kinh khủng. Người khác cần mười khối Dương Nguyên Thạch mới có thể luyện chế ra một viên Dương Nguyên Đan, nhưng nó bất quá chỉ cần có ba khối đã thuận lợi tinh luyện ra Dương Nguyên Đan. Cái hiệu suất này, chính là gấp ba lần người ta a!
Nghĩ đến đây, coi như Lâm Động cũng phải có chút động dung, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ đưa đến chấn động không nhỏ. Dĩ nhiên, sau cái chấn động này, kết quả chính là hắn có thể bị một số thế lực lớn bắt đi, sau đó nhốt vào một căn phòng tối, hằng ngày luyện chế Dương Nguyên Đan.
Lâm Động lau mồ hôi lạnh một cái, đột nhiên đưa ánh mắt nhìn ba khối Dương Nguyên Thạch trong ngực, Thạch Phù thần bí kia đến tột cùng là có loại công năng này hay không, chỉ cần thử một lần nữa không phải sẽ biết hay sao?
Đạo ý niệm này vừa xẹt qua trong đầu, Lâm Động cũng không có chần chừ, trực tiếp lấy ba khối Dương Nguyên thạch để trong ngực ra, sau đó đặt toàn bộ trong lòng bàn tay phải.
"Xuy!"
Nương theo ba khối Dương Nguyên Thạch này đặt trong lòng bàn tay phải, một đạo ánh sáng lại lần nữa từ trong huyết nhục bắn ra, mà khi luồng ánh sáng khi chiếu rọi xuống, lấy mắt thường có thể nhìn thấy được tốc độ Dương Nguyên Thạch bắt đầu ảm đạm, ngắn ngủi mấy giây, lại một lần nữa hóa thành bột phấn.
Mà kèm theo Dương Nguyên Thạch hóa thành bột phấn, ánh sáng ngưng tụ, một viên đan dược màu đỏ lửa lại một lần nữa xuất hiện trong tay Lâm Động.
"Quả nhiên là thế…"
Lâm Động kinh ngạc nhìn viên đan dược, cũng không nhịn được hít thở sâu một hơi, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
"Xem ra đúng là không thể để lộ chuyện này ra ngoài"
Khẽ thở dài một tiếng, Lâm Động cũng đành cười khổ. Có lẽ có một ít cường giả chân chính cũng có năng lực đề cao hiệu suất luyện chế như thế này, nhưng hắn lại bất đồng. Bây giờ hắn không phải cái gì là cường giả, nếu đem loại năng lực này thể hiện ra, chắc sẽ không đưa tới sự kinh thán, mà chỉ là tai họa. Thậm chí, loại tai họa này có thể liên lụy cả Lâm gia.
"Trước tiên thử Dương Nguyên Đan này một chút xem có năng lực gì?"
Lâm Động lắc đầu, làm cho tinh thần bình tĩnh lại, sau đó bỏ giầy ra, ngồi xếp bằng trên giường. Nhưng là hắn cũng không phục dụng Dương Nguyên Đan này ngay lập tức, mà là trước hết vận chuyên Thanh Nguyên Công, hấp thu lấy một tia Nguyên Lực trong thiên địa, rèn luyện thân thể, tăng cường đan điền.
Loại lẳng lặng tu luyện này kéo dài chừng một giờ, sau đó Lâm Động mới đem viên Dương Nguyên Đan này nhét vào trong miệng.
"Oanh!"
Nương theo Dương Nguyên Đan đi vào trong cơ thể, hai tai Lâm Động cũng ù ù trong chốc lát. Chợt một cỗ năng lượng ấm áp như thủy triều nhanh chóng khuyến tán trong người Lâm Động, cái loại năng lượng này nồng đậm nhưng lại không cuồng bạo, hơn nữa tựa hồ rất dễ hấp thu. Sự ấm ấp làm cho cả người hắn giống như là đang ngâm mình trong suối nước nóng, vô cùng thoải mái.
Năng lượng ấm áp dọc theo kinh mạch tuần hoàn, dọc đường không ngừng thẩm thấu vào trong xương cốt, kinh mạch, huyết nhục, cuối cùng mới đem quán chú tiến nhập vào trong đan điền.
"Ầm!?!..."
Tại lúc năng lượng như thủy triều rót vào trong đan điền, Lâm Động cũng có thể cảm giác được rõ ràng, Nguyên Lực trong đan điền đang nhanh chóng trở nên hùng hậu, sau nữa, thậm chí còn có tiếng âm thanh thanh thúy truyền ra.
"Hô…"
Nương theo Nguyên Lực đan điền đang trở nên hùng hậu, trên đỉnh đầu Lâm Động thậm chí cũng toát ra bạch khí nhè nhẹ. Sau một hồi lâu, thân thể hắn vẫn không nhúc nhích, cũng là kịch liệt run rẩy xuống. Đột nhiên hai mắt hắn mở ra, Nguyên Lực rực rỡ không bị khống chế du đãng bên ngoài thân thể của hắn giống như sóng nước.
"Địa Nguyên Cảnh hậu kỳ!"
Cảm thụ được Nguyên Lực hùng hậu trong đan điền tuôn ra, trên khuôn mặt Lâm Động cũng khó có thể che dấu vẻ mừng rỡ như điên. Thực lực trải qua hơn hai tháng tu luyện không hề có biến chuyển, rốt cuộc vào thời khắc này cũng đã thuận lợi đột phá.
Ngắn ngủi chừng năm tháng thời gian, Lâm Động bắt đầu từ Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ bước vào Địa Nguyên Cảnh hậu kỳ. Tốc độ tu luyện bậc này cũng đủ khiến cho bất luận kẻ nào cũng phải trợn mắt há mồm.
Lâm Lang Thiên của Lâm thị gia tộc kia từ Địa Nguyên Cảnh bước vào Thiên Nguyên Cảnh cần thời gian hai năm. Tuy nói từ Địa Nguyên Cảnh hậu kỳ bước vào Thiên Nguyên Cảnh khó khăn cũng không phải là nhỏ, nhưng Lâm Động cũng có thừa tự tin, ở trong vòng một năm, chân chính đột phá đến Thiên Nguyên Cảnh.
Thiên phú của Lâm Động vốn là không kém, lại thêm tính cách bản thân cực kỳ kiên nghị, chăm chỉ cùng với Thạch Phù thần bí, tốc độ tu luyện lại càng như hổ thêm cánh, nên hắn tu luyện với tốc độ này cũng không tính là kỳ quái.
"Không hổ là Dương Nguyên Đan…"
Lâm Động ngửa đầu phun một đoàn bạch khí, một loại cảm giác thoải mái tràn ngập trong xương cốt, hắn khép hờ hai mắt, lẩm bẩm tự nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.