Sau khi Tộc Bỉ kết thúc không lâu, gian nhà bên cạnh đầu núi nhỏ của Lâm Động trở nên nhiệt náo hơn rất nhiều. Từ xế chiều đến hiện tại, đã có không ít người đến chúc mừng. Ai cũng hiểu, bắt đầu từ hôm nay, qua biểu hiện của Lâm Động và Lâm Khiếu, bọn họ dĩ nhiên sẽ một lần nữa lại trở thành phần tử trọng yếu của Lâm Gia, địa vị cũng sẽ không hề thấp.
Đối với những người đến chúc mừng này, Lâm Khiếu đã phân phó Liễu Nghiên chiêu đãi họ một phen, sau đó mới tiễn họ trở về.
Trong phòng, một nhà bốn miệng một lần nữa lại quây quần bên nhau ăn bữa tối. Từ sáng đến giờ, nụ cười trên khuôn mặt của Liễu Nghiên vẫn còn chưa tắt. Đối với cái sự gọi là "Phú Quý", nàng thật ra cũng chẳng thèm quan tâm đến. Chỉ cần hai người Lâm Khiếu và Lâm Động lúc nào cũng tốt như thế này thì dù muốn nàng giao ra bất kỳ cái gì, nàng cũng đều nguyện ý.
- Động nhi, Thối thể Đệ thất trọng, Cửu hưởng Thông Bối Quyền (Thông Bối Quyền tạo chín tiếng vang) nếu rèn luyện thành thục thì không hề thua kém Bát Hoang Chưởng của Lâm Hoành! Sự tiến bộ này của con thật là đáng sợ a!
Khi đang ăn cơm, Lâm Khiếu đột nhiên đặt chén đũa trong tay xuống, tự tiếu phi tiếu nói (tựa cười nhưng không cười).
Nghe được những lời này của Lâm Khiếu, một bàn tay Lâm Động đang để dưới bàn không nhịn được chợt run lên. Xem ra, tốc độ tu luyện của hắn nhanh như vậy đã làm cho Lâm Khiếu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dong-can-khon/710150/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.