Trận mưa lớn này đến thật vội, đi cũng không nhanh, không thèm nghỉ xả hơi mà liên tục mưa hơn mười giờ cũng không có xu thế yếu bớt, vì vậy tâm trạng mọi người rất nhanh chuyển từ trạng thái mừng rỡ ‘Trời mưa hạ nhiệt độ rồi’ sang lo lắng ‘Còn mưa hả? Trời ơi sau còn chưa ngưng’.
Không thể không lo lắng. Trận mưa to này khiến việc ra đường của mọi người bất tiện vô cùng, thành phố ngập nước, khổ nhất là những nơi thấp trủng, có người rơi vào đường nước ngầm, không tìm thấy thi thể, cũng không biết được là còn sống hay đã chết… Mà so với thành thị, tình hình ở nông thôn còn bết bát hơn, mưa rào làm đất đá trôi xuống gây lở núi, hơn mười huyện gặp nạn, nước sông Trường Giang dâng lên nhanh chóng, nước lớn cuồn cuộn, bộ đội bắt đầu đến khu bị thiên tai để cứu tế, trên ti vi cũng phát sóng mấy tin tức liên quan…
“Anh, ăn một chút gì…” Trương Truyện Doanh tiến vào, lời nói mang theo chút sợ sệt.
Hai ngày, anh hắn đừng nói cho hắn một sắc mặt tốt, căn bản ngay cả nhìn hắn cậu cũng không thèm. Thái độ trước nay chưa từng có này đã cho hắn biết rõ ràng: Hành động lần này, đã thật sự chọc giận anh trai.
Thấy Trương Truyện Tỳ vẫn là thái độ nghe như không nghe, Trương Truyện Doanh cắn môi một cái, yên lặng đặt cơm nước xuống rồi khổ sở lui ra. Hắn vốn muốn ở lại cùng anh trai, nhưng cấp trên đã thúc giục hắn trở về phục mệnh, hắn kiên trì ở thêm hai ngày đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-do-da-thoai/312/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.