“Anh.” Nhìn thấy cậu tiến vào, ba người cùng gọi một tiếng, chỉ là gọi chênh lệch không đồng đều.
Trương Truyện Doanh dùng phong thái của chủ bữa tiệc đứng lên kéo cái ghế tựa bên cạnh ra mời cậu vào chỗ, rồi quay đầu dặn dò nhân viên phục vụ: “Người đã đông đủ, mang món ăn.”
Trương Truyện Tỳ đi sang ngồi, còn có chút bồn chồn.
“Bọn Truyện Bích sao lại ở chỗ này?”
“Em đi đón, nhóc cũng là em trai em mà, Tiểu Niên cũng là thuận tiện cùng đi.”
Trương Truyện Tỳ nha một tiếng, ngược lại cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ nhớ đến một vấn đề: “Có thể Vương Cẩm còn ở nhà chờ bọn chúng về ăn cơm, vậy anh phải nói với anh ấy một tiếng, để anh ấy khỏi lo lắng.” Nói xong, cậu móc điện thoại di động ra, gọi vềvđiện thoại trong nhà.
Cậu nhắc tới Vương Cẩm, Trương Truyện Doanh đương nhiên không tức giận cũng không ngăn cản, chỉ hơi rũ mắt châm trà cho cậu. Trương Truyện Tỳ điện thoại cũng không có ai nghe máy, không biết là đường dây trục trặc, tín hiệu không tốt hay là có nguyên nhân gì khác, trong lúc đợi món ăn lên, cậu đã gọi điện thêm vài lần nhưng bên kia vẫn đều là tín hiệu báo máy bận.
“Tại sao vậy…”
Trương Truyện Doanh hời hợt nói: “Gọi không được thì thôi vậy. Đến đến, món ăn đến rồi, ăn cơm trước đi.”
Trương Truyện Tỳ vừa nghĩ, đành phải để điện thoại xuống dặn dò hai cái đứa nhỏ, nói: “Nhanh lên một chút ăn, ăn xong còn về nhà làm bài tập.”
Hai đứa nhỏ nghe cậu căn dặn liền ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-do-da-thoai/310/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.