“Bởi vì vẫn không tìm được người này, thậm chí sự tồn tại của người này có phải là thật hay không đều còn trong vòng nghi vấn, cho nên manh mối này liền tạm thời để sang một bên, lực lượng cảnh sát cũng chỉ nhắc lại đại khái với chúng tôi.”
Trương Truyện Tỳ ừ một tiếng, suy tư một chút mới chậm rãi nói: “Nếu như người này xác thực không phải là ảo giác của bà lão kia mà thật sự tồn tại, vậy hắn thật sự có hiềm nghi rất lớn.”
Đó là một địa phương nhỏ, giao thông cũng không phát triển, ra ra vào vào đều phải đi ngang đường cái, người này làm sao đi tới đó được? Rồi lại rời đi bằng cách nào? Người bình thường tới đó, bất kể hắn là hành khách đi xe hay tự mình lái xe đều nhất định phải có người nhìn thấy hắn mới đúng, nhưng bây giờ ngoại trừ bà lão kia, không có một người có ấn tượng với hắn, tình huống này, chỉ có thể là do hắn có ý định che giấu hành tung của mình.
Một người bình thường không có sợ hãi e ngại trong lòng, cần gì phải làm như thế?
Trương Truyện Tỳ suy tư.
“Em nói, nếu như có một người có ý định che giấu hành tung của mình, vậy khi hắn biết được có người đã nhìn thấy hắn, thì hắn sẽ có phản ứng gì?”
Trương Truyện Doanh đập tay xuống giường hưng phấn nói: “Không sai! Anh, hai ta thật không hổ là anh em, ngay cả suy nghĩ cũng giống nhau!”
Tiếng nói vừa dứt liền nghe ngoài cửa có người xì một tiếng, hai anh em cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-do-da-thoai/300/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.