Chuyện xảy ra quá đột ngột, Trương Truyện Tỳ theo bản năng co rụt về sau, nhưng mà trong chớp mắt cậu bỗng nhiên nhận ra, khuôn mặt này không phải là ai khác, mà chính là Trương Truyện Doanh!
“Truyện ——” cậu đang muốn gọi lại bị Vương Cẩm kéo về, Trương Truyện Tỳ liền định thần nhìn lại, cũng phát hiện có gì đó không đúng.
Chỉ thấy Trương Truyện Doanh đứng thẳng tắp trước một thân cây, mặt hướng về phía thân cây, mưa to xối ướt nhẹp cả người thế nhưng hắn dường như không hề cảm giác được chút nào, thần hồn giống như đã tiến nhập một thế giới khác.
Vương Cẩm giang hai tay nhoáng qua trước mặt hắn thăm dò, lập tức biết được chuyện gì đã xảy ra.
“Bị yểm. Cậu nếu miễn cưỡng muốn gọi hắn, chỉ sợ nguyên thần của hắn sẽ bị tổn hại.”
Làm một đạo gia đệ tử, Trương Truyện Tỳ đương nhiên biết “yểm” là thứ gì.
Dân gian xưa nay có một câu nói “Cửu ma nhất yểm”, ý là trên đời có thể sinh ra chín loại ma quỷ, cũng không nhất định có thể hình thành một cái yểm; mà chín loại ma hung ác oai lệ, cũng không sánh được nguy hại do một cái yểm mang tới.
Khả năng lớn nhất của yểm chính là có thể tạo thành ảo cảnh mê hoặc tâm trí người, nếu như người bị lạc lối không thể đi ra thì vĩnh viễn sẽ bị vây ở bên trong cái ảo cảnh này, cho đến chết đi.
Trương Truyện Tỳ vội la lên: “Phải có người đi vào đánh thức hắn, tôi đi!”
Vương Cẩm nói: “Không, tôi đi.”
Trương Truyện Tỳ sững sờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-do-da-thoai/297/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.