Xà vương ngủ một đêm thoải mái không cần nói, chỉ khổ Trương Truyện Tỳ đã cứng thành một cây gậy cả buổi tối không dám chợp mắt. Phí lời, bị con rắn to cuốn lấy gió thổi không lọt, hơi động đậy sẽ khiến hắn tưởng cậu muốn chạy, siết chặt thêm hai vòng, dưới tình hình như thế cậu làm gì còn tâm trạng mà ngủ?!
“Tôi —— đệt!” Trương Truyện Tỳ trừng trần nhà, trong lòng bi phẫn không lời nào có thể diễn tả được. Cậu là thật không nghĩ tới, thời nay cậu vẫn còn được hưởng cảm giác bị một con rắn to quấn chặt!
Đây thực sự là một đêm dài dằng dặc, cậu cũng không biết mình làm sao mà trải qua hết đêm này, thật vất vả nhìn thấy mặt trời mọc ngoài cửa sổ, cũng thật vất vả nhìn thấy cái đầu rắn đang lười biếng cọ cọ trên ngực mình, Trương Truyện Tỳ trừng mắt nhìn, phát hiện lão yêu quái này cư nhiên còn có ý tứ ‘A thật thoải mái, ngủ tiếp một chút’, cậu thật sự nhịn hết nổi, đè thấp thanh âm trong cổ họng mà quát lên: “Này! Nhanh thả tôi ra!”
“Hả ~~?” Xà vương mơ mơ màng màng mở mắt, đầu rắn lớn chừng quả đấm dựng thẳng lên nhìn cậu. Trương Truyện Tỳ muốn dùng ánh mắt tàn bạo giết chết hắn, mà thứ khiến Xà vương chú ý hiển nhiên không phải là ánh mắt mà là vành mắt đỏ của cậu, nhìn vài giây bỗng nhiên thanh tỉnh: “Cậu cả một đêm đều không ngủ sao?”
Nói đến cái này Trương Truyện Tỳ liền phẫn nộ.”Phí lời!” Nếu như không phải hiện tại không có thời gian, cậu thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-do-da-thoai/283/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.