Chẳng ai ngờ đươc hai đứa bé lại lớn mật như vậy, lúc người lớn phát hiện ra, đã hơi trễ rồi.
Người đầu tiên phát hiện chuyện bất thường là trưởng lão, y gõ cửa phòng ngủ của Xà vương, cẩn thận nhẹ nhàng ló đầu báo cáo: “Đại Vương, Tiểu Niên giờ này còn chưa trở lại…”
Xà vương đang quá chú tâm vào chương trình đêm khuya trên ti vi, mất hai giây mới phản ứng được, quay đầu nhìn bên ngoài.
“Còn biểu diễn sao?”
“Đã hát xong từ sớm rồi.”
Hạ Tiểu Niên là đứa bé không khiến người lớn phải lo lắng nhiều, mấy ngày nay ra ngoài chơi đều biết canh thời gian trở về. Nhưng hôm nay có chuyện gì xảy ra? Tuy nói là cuối tuần có thể đặc cách một chút, nhưng mà thời gian này hẳn là phải trở về rồi.
Trưởng lão có chút bất an: “Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
Xà vương suy nghĩ một chút cũng không đoái hoài tới việc xem ti vi nữa, đứng lên nói: “Đi, ra tìm một chút.”
Hai người rất nhanh liền xuống lầu đi đến đại viện, do vừa mới dựng linh đường ở đây, trong viện so với thường ngày sáng sủa hơn, phần lớn người đã tản đi, nhưng vẫn còn bảy, tám bàn mạt chược đang chơi rất náo nhiệt.
Xà vương quét mắt nhìn xa xa một vòng, không thấy đứa bé nào, trên đường đi xuống cũng không phát hiện gì, lúc đang chuẩn bị đi ra cổng liền nhìn thấy trên đường nhỏ bên cạnh cũng có một bóng người đang tìm ai đó: “Trương Truyện Bích ——! Truyện Bích nhóc ở chỗ nào?”
Cái thân ảnh này, âm thanh này, cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-do-da-thoai/278/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.