Giờ thứ 28 của 45
Không dễ chịu chút nào”, Thom nói với Amelia Sachs.
Cô nghe thấy tiếng quát vọng ra từ sau cánh cửa phòng ngủ, “Tôi muốn cái chai đó và tôi muốn có nó ngay bây giờ!”
“Có chuyện gì thế?”
Chàng thanh niên đẹp trai nhăn mặt. “Ôi trời, thỉnh thoảng anh ấy vẫn oái ăm như thế đấy. Anh ấy bảo một trong mấy tay cảnh sát tuần tra rót cho mình ít rượu whiskey. Để giảm đau, anh ấy giải thích với anh ta thế. Anh ấy bảo đã được bác sĩ kê cho dùng loại whiskey mạch nha thượng hạng. Cô có tin được không chứ? Ôi trời, mà lúc rượu vào thì không thể nào chịu đựng nổi anh ấy nữa.”
Một tiếng rống giận dữ từ trong phòng anh vọng ra.
Sachs biết lý do duy nhất khiến anh không đập phá và quăng ném đồ đạc chính là vì anh không thể.
Cô vươn tay nắm lấy tay nắm cửa.
“Có lẽ cô nên đợi thêm một chút”, Thom cảnh báo.
“Chúng tôi không thể đợi được.”
“Mẹ kiếp!”,Rhyme lại gầm lên. “Tôi muốn có cái chai chết tiệt đó!”
Cô mở cửa ra. Thom thì thào, “Đừng có bảo là tôi chưa cảnh báo cô đấy nhé”.
Vào trong, Sachs đứng sững lại trước ngưỡng cửa. Trông Rhyme thật thê thảm. Tóc anh rối bù, cằm anh bê bết nước dãi, đôi mắt thì đục ngầu vằn đỏ.
Chai Macallan nằm lăn lóc trên sàn. Chắc chắn anh đã cố dùng răng tu cái chai và làm nó bị rơi xuống.
Anh nhìn thấy Sachs nhưng tất cả những gì anh thốt lên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-dieu-cua-than-chet/3083740/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.