🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Tiểu Lâm không phải người sao?” Tiêu Bắc lo lắng hỏi.



“Lúc này vẫn chưa thể xác định.” Lam Minh nhíu mày: “Đúng rồi, Bắc Bắc, không phải cậu nói lúc chạm vào bác sĩ Tào thì bị cóng sao?”



“Ừh!” Tiêu Bắc chìa ngón tay cho Lam Minh xem



“Những chuyện khác không nói, nhưng cái tay bác sĩ Tào kia nhất định có vấn đề!” Khế Liêu lành lạnh nói: “Hắn tuyệt đối không phải cái gì thần y! Thần côn thì đúng hơn.”



Nửa đêm, Tiêu Bắc nằm trên ghế lái phụ, nhà Tiểu Lâm tắt đèn, xem ra đã nghỉ ngơi.



“Cáp a…” Sphnix ngáp một cái: “Ai nghĩ ra cái trò theo dõi này vậy, vô nghĩa.”



Khế Liêu Lam Minh nhìn Tiêu Bắc.



Tiêu Bắc ôm Cổ Lỗ Y cũng bắt đầu mệt rã rời, thấy mọi người nhìn mình… hình như mình là người nghĩ ra cái chủ ý ngu ngốc này a, chắc xem phim hình sự nhiều quá nên bị nhiễm, bất quá đúng như Sphinx nói _ vô nghĩa thật! Rình rập suốt một đêm đúng là mệt thật, ai cũng nói cảnh sát phần lớn đều là bại hoại, nhưng những cảnh sát không bại hoại đúng là rất đáng kính :v.



“Nhân loại thật thích làm ba cái chuyện vô nghĩa.” Khế Liêu vừa nói vừa lưng dựa vào người Sphinx, chuẩn bị ở ghế sau ngủ một giấc.



“Cô!” Cổ Lỗ Y trèo lên lưng ghế, nhìn cổ Khế Liêu kêu một tiếng.



Tiêu Bắc cũng quay lại nhìn, chỉ thấy trên cổ Khế Liêu đeo cái gì đó giống như bùa hộ mệnh.



“Đó là cái gì?” Tiêu Bắc tò mò.



“Cô kỉ.” Cổ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-da-ky-dam/2785970/chuong-114.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vũ Dạ Kỳ Đàm
Chương 114
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.