🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đối với Đế Thích Già nói lời này, Phiêu Vũ không chút phản ứng.

Nàng mặt không biểu tình nói ra: 

- Chiến tranh vốn không có đúng sai, chỉ có ngươi giết ta cùng ta giết ngươi, Thanh Liên giết các ngươi. Các ngươi giết nàng là thiên kinh địa nghĩa, như vậy trái lại các ngươi giết Thanh Liên là phù hợp nhân quả.

- Đúng vậy, chiến tranh đúng là không có đúng sai. Từ xưa chỉ có kẻ thắng làm vua! Như vậy ta muốn nói là, cho dù Thanh Liên, Ngạo Nhật, Tà Nguyệt ba người không có chết, còn sống rất tốt.

Đế Thích Già nói như vậy, nội tâm Phiêu Vũ căng thẳng, thở dài ra một hơi, Thanh Liên còn sống!

Nhưng mà băng hàn trên mặt của nàng không có tan biến.

- Làm cho nàng đi ra.

Phiêu Vũ thần vương ngữ khí ra lệnh. Nhưng mà đối với chuyện này Đế Thích Già quả quyết cự tuyệt, nói:

- Thật có lỗi. Bây giờ là không thể, nếu không ngươi cưỡng ép ra tay cướp lấy Thanh Liên, hoàn toàn có thể lật tay diệt chúng ta, chúng ta làm sao tin tưởng ngươi?

- Ngươi uy hiếp ta?

Phiêu Vũ thần vương chậm rãi hạ xuống, quần áo toàn thân bồng bềnh, uy áp đáng sợ truyền qua lực trường Thần Mộng bố trí, bao phủ đám người Đế Thích Già.

Đế Thích Già nhíu mày. Vận chuyển năng lượng chống cự, vẫn ngạo nghễ nói: 

- Uy hiếp chưa nói tới. Nhưng mà đồ đệ của ngươi là Lâm Minh bắt được, muốn thả người cũng nên do Lâm Minh làm chủ.

- Hắn ở nơi nào?

Thiên Cương thần vương hỏi, hắn trở lại vũ trụ man hoang này vẫn đại chiến với Thần Mộng, tình báo cũng nhận được vội vàng, chỉ biết đại khái là Lâm Minh xuất hiện nên cuộc chiến sinh ra một ít nghịch chuyển.

Hắn đúng là muốn nhìn, đệ nhất thiên tài trong truyền thuyết Tam Thập Tam Thiên, người tránh được Phiêu Vũ đuổi giết có ba đầu sáu tay thế nào.

- Lâm Minh, hắn đang bế quan.

- Bế quan?

- Đúng vậy, hắn đang đột phá Thiên Tôn!

Đế Thích Già không có bất kỳ giấu diếm, nói:

- Chúng ta cân nhắc Thánh tộc sẽ lo lắng sau khi Lâm Minh đột phá Thiên Tôn có thực lực đạt tới Chân Thần, hai vị cũng không phải là đối thủ, thế cho nên động tâm sớm diệt trừ Lâm Minh, chấm dứt hậu hoạn, cho nên chỉ có thể ủy khuất ái đồ hai vị làm khách, hai vị cứ chờ thêm vài ngày.

Đế Thích Già nói chuyện ngữ điệu chậm rãi, mà thời điểm này Thiên Cương thần vương lại cười lên ha hả, nói:

- Ngươi nói cái gì? Đột phá Thiên Tôn thì có thực lực áp đảo Chân Thần, bổn tọa không phải là đối thủ, thật buồn cười!

Thiên Cương thần vương không lưu tình trào phúng.

Chân Thần cùng Thiên Tôn chênh lệch quá lớn, đây không còn dùng thực lực chênh lệch tính toán, càng là thiên phú chênh lệch.

Chân Thần có ai không phải nhân kiệt tuyệt thế, Thiên Cương thần vương năm đó vừa đột phá Thiên Tôn chỉ có khả năng giao thủ với Thiên Tôn đỉnh cấp thật lâu mà không bại thôi, càng không nói Thiên Tôn địch nổi Chân Thần, mãi cho đến khi Thiên Cương thần vương chính thức thành tựu Chân Thần thì hắn cũng không dám nói mình có thể địch lại các Chân Thần lâu năm, thậm chí có thể nói hắn là yếu nhất trong Chân Thần.

Những Chân Thần này thời điểm còn là Thiên Tôn có ai thiên phú kém hơn Thiên Cương? Đều là cùng thiên phú, cùng tu vị, ai dám náo vượt cấp chiến đấu?

Đối với Thiên Cương thần vương trào phúng, Phiêu Vũ nghĩ nhiều hơn nữa...

Phiêu Vũ nói:

- Các ngươi dùng phép kích tướng không đúng, nó vô dụng với ta, Lâm Minh đang bế quan trong Tiềm Long tinh hệ!

Đế Thích Già ngậm miệng không đáp, Lâm Minh đúng là bế quan trong Tiềm Long tinh hệ, trước kia Đế Thích Già đã từng khuyên Lâm Minh tìm một chỗ ẩn nấp, gia tăng độ khó khi Phiêu Vũ tìm hắn, như vậy vạn nhất Phiêu Vũ phát rồ không quan tâm sinh tử Thanh Liên cũng không làm gì được Lâm Minh.

Nhưng mà Lâm Minh lại không có làm như vậy, Nhân tộc là Lâm Minh chiêu mộ binh lính, hắn làm sao lúc Nhân tộc vừa chiêu mộ binh lính mà bản thân dùng chiêu ve sầu thoát xác, dùng Nhân làm mồi dụ và tấm chắn cho mình chứ?

Hơn nữa Lâm Minh tin tưởng, Phiêu Vũ sẽ không tùy tiện động thủ, ở trong đó liên quan tới các nguyên nhân khác.

- Ngươi không trả lời cũng không có gì, ta biết rõ Lâm Minh đang ở nơi này, hắn đúng là yên tâm có chỗ dựa vững chắc nhỉ?

Phiêu vũ lạnh giọng nói ra, trong giọng nói mang theo tức giận, nàng cảm giác Lâm Minh lựa chọn bế quan trong Tiềm Long tinh hệ đột phá Thiên Tôn, lại mang Thanh Liên tiên tử làm con tin, tất cả chính là khiêu khích uy nghiêm của nàng.

Nhưng mà trước khi làm ra loại khiêu khích này, Lâm Minh trải qua một phen cân nhắc cẩn thận mới quyết định.

Lâm Minh không có khả năng bỏ qua đại quân Nhân tộc mà mình vừa triệu tập.

Thứ hai làm cho Phiêu Vũ thần vương lựa chọn có ra tay với Lâm Minh hay không, nàng phải tự tin nghĩ kĩ có đáng giá hay không!

Một khi Phiêu Vũ động thủ, Thanh Liên tiên tử sẽ bị giết chết, đánh mất ái đồ mà mình trút xuống toàn bộ tâm huyết là một chuyện, hơn nữa mấu chốt là... Phiêu vũ dám nói nhất định có thể chém giết Lâm Minh sao?

Hơn sáu nghìn năm trước, Lâm Minh chỉ là một Thánh Chủ, thực lực không đáng giá nhắc tới, Phiêu Vũ thân là thần vương, lại còn gieo ấn ký Chân Thần trên người Lâm Minh, vượt qua mấy đại thế giới đuổi giết vẫn thất bại.

Tuy chuyện này cân nhắc có Hồn Đế tham gia ra tay ngăn cản, nhưng đối với Phiêu Vũ mà nói còn đả kích lòng tin.

Lần đuổi giết nàng cho rằng thành công chắc chắn lại thất bại, hiện tại chính nàng không dám bảo đảm tập sát thành công, chẳng lẽ có thể thành công?

Hiện tại Lâm Minh sắp trở thành Thiên Tôn, hơn nữa trước khi thành tựu Thiên Tôn thì hắn nhiều lần sáng tạo kỳ tích, nghịch chuyển chiến cuộc Thánh tộc, đã sớm trở thành người khó đối phó.

Một khi Phiêu Vũ nhấc lên chiến tranh tại Tiềm Long tinh hệ, nàng diệt sát hạm đội Nhân tộc, thậm chí giết chết hai ba mươi Thiên Tôn có lẽ không khó.

Nhưng mà muốn giết Lâm Minh cũng không dễ dàng.

Không nói Lâm Minh bản thân có số mệnh gia thân, thực tế khó chơi, hơn nữa còn có Thần Mộng Thiên Tôn ở bên cạnh hộ giá, vào thời khắc mấu chốt Phiêu Vũ không chút nghi ngờ, Thần Mộng tình nguyện hi sinh hơn mười Thiên Tôn của Nhân tộc bảo toàn cho Lâm Minh, chuyện này với Thần Mộng mà nói không phải chuyện khó.

Không thể giết chết Lâm Minh, ngược lại chậm trễ hắn đột phá cảnh giới, chuyện này đã triệt để đắc tội Lâm Minh, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.

Đối với tuyệt thế yêu nghiệt như Lâm Minh mà nói, thành tựu tương lai của hắn không thể tưởng tượng, cho dù là tuyệt không tin Lâm Minh đột phá Thiên Tôn có thể địch lại mình và Thiên Cương thần vương, không thừa nhận cũng không được, trong tương lai không xa Lâm Minh tất nhiên có thể vượt qua chính mình.

Một khi Lâm Minh lớn lên sẽ tìm Phiêu Vũ cùng Thiên Cương thanh toán món nợ này, đến lúc đó kết quả như thế nào cũng khó dự đoán.

Bọn họ giết hết tinh anh Nhân tộc, Nhân tộc chịu không nỗi, nhưng mà đắc tội lại không thể giết Lâm Minh, bọn họ làm sao chịu đựng nổi?

Bọn họ nói cho cùng chỉ kết hợp lợi ích với Tạo Hóa Thánh Hoàng, cũng không tới mức không chết không thôi với Lâm Minh.

Lâm Minh chẳng khác gì tính toán bọn họ sẽ không xuất thủ, yên tâm lớn mật đột phá tại đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.