🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 1332: Lâm Minh quyết định

- Đệ tử Thần Mộng cung không được lập gia đình kỳ thật là từ xưa tới nay...

Nhắc tới cung quy này thần sắc Băng Lộ lạnh nhạt, dường như lơ đễnh.

- Trước kia Thần Mộng sư tôn xuất thân thế lực Giới Vương Huyễn Mộng Cung, đệ tử Huyễn Mộng Cung tu tập ảo thuật cũng lấy nữ nhân làm chủ, lúc ấy có quy định này, đệ tử hạch tâm không được xuất giá, nếu như đệ tử trong môn phát sinh tư tình với đệ tử hạch tâm thì hậu quả rất nghiêm trọng.

- Về sau, Thần Mộng sư tôn tại Huyễn Mộng Cung trò giỏi hơn thầy, tu luyện ảo thuật diễn biến đến mức tận cùng, đồng thời còn sáng lập ra Thần Mộng pháp tắc, thành tựu Thiên tôn, dùng thế lực Huyễn Mộng Cung làm căn cơ, tổ kiến Thần Mộng Thiên Cung.

- Mà quy định đệ tử hạch tâm không được lập gia đình cũng kéo dài xuống, bởi vì tu tập Thần Mộng pháp tắc cần bảo trì thân thể nguyên âm thì hiệu quả tốt nhất, đồng thời đệ tử Thần Mộng Thiên Cung nhiều hoặc ít phải có tinh thần bổn nguyên, nếu như giao hợp với nam tử thì tinh thần bổn nguyên sẽ thao nguyên âm sói mòn ra ngoài, làm cho tu vi chúng ta bị hao tổn, cho nên mới có quy định này.

- Nếu như đệ tử trong cung cố ý lập gia đình cũng không phải là không thể được, nhưng mà phải rời khỏi Thần Mộng Thiên Cung...

- Thì ra là như vậy.

Lâm Minh gật đầu, rất nhiều công pháp xác thực yêu cầu nam nữ tu luyện có nguyên âm, nguyên dương, trong giới võ học một ít nam tử, nữ tử vì truy tìm võ đạo, cả đời không nếm chuyện nam nữ cũng không hiếm gặp.

Về phần nói nữ tử cả đời không được lập gia đình, nghe không nhân tính, nhưng Thần Vực có không ít tông môn như vậy, ví dụ như nam đệ tử Phổ Đà sơn cả đời không được gần nữ sắc, phải bảo trì đồng tử.

Lâm Minh trong quá trình đi tới trước gặp qua không ít nữ tử xinh đẹp. Các nàng nhao nhao hiếu kỳ nhìn qua Lâm Minh, chuyện này làm cho Lâm Minh xấu hổ.

Đúng vào lúc này một giọng nói nghiêm khắc già nua vang lên.

- Các ngươi ở trước mặt người ngoài mặc như thế còn ra thể thống gì?

Giọng nói này vang lên làm các thiếu nữ giật mình, hiển nhiên hết sức e ngại giọng nói này.

Lâm Minh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một lão bà cầm quảy trượng đi tới, dáng người gầy còm, đi lại vững vàng. Toàn thân cao thấp tự nhiên tỏa ra khí thế không giận tự uy. Làm cho người ta đối mặt nàng ta thì e ngại ba phần.

Đám thiếu nữ vây quanh Lâm Minh vui đùa thu hồi nụ cười lại, đều câm như hến.

- Các ngươi tuổi còn trẻ, đây là thời điểm chuyên tâm tu luyện. Không nên vì chút chuyện không cần thiết mà phân tâm. Đều quay về nơi mình tu luyện đi, bế quan một năm.

Bà lão vừa nói như vậy thì đám tiểu thiếu nữ tâm chơi còn rất nặng đi bế quan lâu như thế, thật sự là kham khổ tịch mịch.

- Ngươi chính là Lâm Minh?

Bà lão gầy còm nhìn qua Lâm Minh, bên cạnh Lâm Minh là Băng Lộ vội vàng dùng chân nguyên truyền âm nói:

- Đây là Uyển Huyễn sư thái, là Giới Vương của Huyễn Mộng Cung năm đó, hôm nay đã có tu vi nửa bước Thiên tôn, nàng là ta thái thượng trưởng lão của Thần Mộng Thiên Cung.

Băng Lộ e sợ cho Lâm Minh đường đột với người này, trước tiên cáo tri Lâm Minh thân phận của bà lão.

Năm đó là Giới Vương của Huyễn Mộng Cung, hôm nay tối thiểu cũng phải sống hơn trăm ngàn năm rồi, thọ nguyên đoán chừng cũng không còn lại bao nhiêu, về phần nói đột phá Thiên tôn, đối với nàng ta mà nói là không có khả năng.

Một võ giả đến tuổi xế chiều thì đột phá không thể đột phá, thọ nguyên cũng còn thừa không nhiều, tính cách là cổ quái nhất, hỉ nộ vô thường.

Đối với loại người này Lâm Minh tự nhiên sẽ không đi trêu chọc đắc tội, hắn thi lễ, nói ra:

- Vãn bối Lâm Minh, bái kiến sư thái.

- Ân, ngươi đi theo ta, Băng Lộ, ngươi lui ra đi.

Bà lão nói xong tay áo vung lên, sau một khắc Lâm Minh và bà lão gầy còm tiến vào không gian độc lập.

Không gian này khác với không gian khác là chẳng có kỳ trân gì đó, mà là một mảnh hoang vu, nhìn qua cí vài phần tiêu điều.

Uyển Huyễn sư thái quay đầu và con mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, nói:

- Ngươi dường như không có tinh thần bổn nguyên?

- Vâng.

Lâm Minh gật đầu.

Uyển Huyễn sư thái có chút nhíu mày, nói:

- Không có tinh thần bổn nguyên, ngươi lại còn muốn học Mộng Vũ?

Trong mắt của nàng ta thì Lâm Minh nhất định học không thành Mộng Vũ, lại còn muốn tới Thần Mộng Thiên Cung, động cơ chưa hẳn là đơn thuần, rất nhiều nam tử đều xem mỹ nữ trong Thần Mộng Thiên Cung là thiên đường.

Hơn nữa nếu như lấy nguyên âm nữ tử Thần Mộng Thiên Cung thì tu vi của mình có tăng trưởng, thậm chí có lợi thật lớn. Uyển Huyễn sư thái đối với nam nhân như vậy thập phần phản cảm, hận không thể gặp một giết một.

Đương nhiên Lâm Minh không giống, cho dù thực phát sinh loại chuyện nỳ nàng cũng không có khả năng động thủ, bởi vì Lâm Minh là do Thần Mộng Thiên Tôn bảo kê, kỳ thật Uyển Huyễn sư thái cũng không cần phải nịnh nọt Lâm Minh, nàng vốn không còn bao nhiêu thọ nguyên, cũng không có khả năng đột phá cảnh giới, đợi Lâm Minh thành Thiên tôn thì nàng đã xuống mồ.

Cảm nhận được địch ý của Uyển Huyễn sư thái thì Lâm Minh nhíu mày, hắn học tập Mộng Vũ không phải dựa vào tinh thần bổn nguyên, mà là dựa vào ma phương, có thể hay học thành hay không chẳng cần hoài nghi.

- Vãn bối học tập Mộng Vũ là do Thần Mộng tiền bối cho phép.

Lâm Minh không muốn bị lão thái này làm khó dễ, trực tiếp chuyển ra Thần Mộng Thiên Tôn.

- Hừ, ngươi không cần cầm Thần Mộng tới dọa ta, ta không biết nàng vì cái gì đáp ứng yêu cầu này của ngươi, thậm chí cho phép ngươi tiến vào Thần Mộng Thiên Cung nghiêm cấm nm nhân, nhưng mà nàng đã đáp ứng thì ta cũng không thể nói gì hơn, từ hôm nay trở đi ngươi sẽ tu luyện trong không gian nỳ, ta có thể mang ngọc giản Mộng Vũ đệ nhất trọng giao cho ngươi, mặt khác Thần Mộng Thiên Cung đều là nữ quyến, trừ đại điện vf võ đài ra, địa phương còn lại ngươi không được xông loạn, nếu như ngươi muốn đi Tàng Thư các, có thể cáo tri ta, ta sẽ bảo đệ tử mang sách vỡ tới cho ngươi. Mặt khác ngươi phải biết quy củ của Thần Mộng Thiên Cung, ngàn vạn năm trước Thần Mộng Thiên Cung chính la Huyễn Mộng Cung, một khi có nam đệ tử cùng nữ đệ tử hạch tâm phát sinh tư tình, kẻ nhẹ trục xuất sư môn, kẻ nặng phế bỏ tu vị, nếu như phát sinh quan hệ thì kết cục chỉ có một, đó là thiến. Hiện tại những quy định này buông lỏng nhiều, hơn nữa ngươi cũng không phải là đệ tử Thần Mộng Thiên Cung, ta không có thể tùy ý xử phạt ngươi, nhưng mà hy vọng ngươi xử trí cho tốt.

Uyển Huyễn sư thái nói ra lời này tràn ngập ý cảnh cáo, Lâm Minh nghe được thì nhíu mày. Tuy hắn không phải cao tăng thanh tâm quả dục gì, nhưng mà chuyện nam nữ hắn vẫn khắc chế, cho dù trong Thần Mộng Thiên Cung mỹ nữ như mây cũng vậy.

- Uyển Huyễn sư thái, ta cũng chỉ tới Thần Mộng Thiên Cung tu luyện, chỉ cần ghi nhớ toàn bộ nội dung Mộng Vũ thì ta sẽ rời đi, rồi sau đó ta tự hành tu luyện là được.

Lâm Minh nói như vậy cũng là quyết định mấy ngày suy nghĩ.

Hiện tại việc hắn muốn làm chính là xoay chuyển thiên địa của Thiên Diễn đại lục, đi một chuyến tới Vạn Cổ Ma Khanh.

Về phần tu luyện Mộng Vũ thì Lâm Minh tạm thời còn không vội, có thể từ từ sẽ đến, huống hồ Thần Mộng cùng Băng Mộng cùng bế quan rồi, cũng không có khả năng chỉ điểm hắn, ở lại Thần Mộng Thiên Cung cũng ý nghĩa không lớn.

Huống hồ Lâm Minh có được ma phương, nếu như vẫn ở trong Thần Mộng Thiên Cung thì nói không hừng có dấu vết để lại, Lâm Minh không muốn bốc lên nguy hiểm.

Bởi vì có đủ loại nguyên nhân, Lâm Minh quyết định ghi nhớ toàn bộ Mộng Vũ thì hắn rời khỏi Thần Mộng Thiên Cung, đi tới Vạn Cổ Ma Khanh.

- Ân?

Uyển Huyễn sư thái có chút ngoài ý muốn nhìn qua Lâm Minh.

- Không có tinh thần bổn nguyên còn muốn tự tu luyện, ngươi cho rằng Mộng Vũ dễ dàng luyện thành sao? Hơn nữa thoát ly ngọc giản tu luyện thần võ vô thượng sẽ khó càng thêm khó.

Đối mặt Uyển Huyễn sư thái có chút hoài nghi, Lâm Minh có chút phiền.

- Ta chỉ muốn ngọc giản Mộng Vũ của Thần Mộng Thiên Tôn, ghi nhớ xong ta sẽ rời đi.

- Vậy ngươi tự tiện!

Uyển Huyễn sư thái cười lạnh một tiếng.

- Ba ngày sau đó ta sẽ đưa ngọc giản Mộng Vũ tới cho ngươi, ngươi có một trăm ngày ghi nhớ nó.

Uyển Huyễn sư thái nói xong trực tiếp tự rời đi, nàng cũng không có nuốt lời, ba ngày sau đó quả nhiên có đệ tử thân truyền Thần Mộng mang ngọc giản Mộng Vũ tới.

Nguyên bộ ngọc giản Mộng Vũ tổng cộng có ba khối, ba khối ngọc giản đặt trong hộp ngọc giống như thời không độc lạp, một tầng pháp tắc phù văn lưu chuyển trên hộp ngọc.

Đây là ngọc giản Mộng Vũ, năm đó Thần Mộng Thiên Tôn tự mình soạn ngọc giản, những ngọc giản này đều dùng tài liệu đặc thù chế thành, dùng pháp tắc gi trì phù văn, cường giả Giới Vương đều rất khó phá hư, chúng hội tụ pháp tắc tinh hoa suốt đời của Thần Mộng Thiên Tôn.

- Lâm Minh, ngươi quyết định phải rời khỏi Thần Mộng Thiên Cung tiến về Thiên Diễn đại lục sao?

- Ân...

Lâm Minh gật gật đầu, nói:

- Năm đó Hỗn Nguyên Thiên tôn lưu lại kết giới có thể ngăn cách giới khác, cơ hồ ngăn cản tất cả võ giả Thần Hải Kỳ tiến vào Thiên Diễn đại lục, như vậyta nghĩ có lẽ Thần Hải kỳ kỳ thật chính là thời cơ tốt nhất tiến vào trong Vạn Cổ Ma Khanh, ta hiện tại đi vào có lẽ đủ rồi, bất kể là Hỗn Nguyên Thiên tôn truyền thừa hay là bí mật Ma Châu đối với ta mà nói có ý nghĩa phi phàm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.