🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 1129: Diêm La bắt ta ta chém Diêm La

73 hạt châu, Lâm Minh dồn lực chú ý tập trung trên một viên cầu màu xám đen nhiều ra kia, chất liệu của nó giống như gỗ không phải gỗ, giống như đá không phải đá, mặt ngoài có rất nhiều ma văn kỳ quái, thoạt nhìn thần bí mà quỷ dị.

Tuy rằng nhiều năm qua, Lâm Minh thu được vô số bảo vật, đan dược, trong Tử Cực Giới có rất nhiều các thứ, nhưng Lâm Minh là võ giả có trí nhớ phi thường tốt, nhận được thứ gì đều có thể nhớ rõ lai lịch xuất xứ của nó. Lâm Minh liếc mắt một cái nhận ra được, viên kỳ châu màu đen này là hắn lần thứ hai đi Huyết Sát Nguyên trong Thánh Ma Đại Lục, giết chết nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, đoạt được từ kho báu của đối phương.

Lúc ấy còn nhận được rất nhiều Ma Thần Chi Cốt, Huyết sát tinh, Bảo khí Thiên giai... các thứ đó toàn bộ để lại cho Thần Hoàng Đảo, cung cấp cho Thần Hoàng Đảo ngày sau phát triển trở thành Thần quốc sử dụng.

Duy chỉ có viên kỳ châu màu đen này, thể tích nhỏ bé lại trầm trọng dị thường, lúc trước thời điểm Lâm Minh nhận được nó, nó có cái giá đặt Bảo khí đặc biệt, nếu không nó đã sớm áp sụp mặt đất.

Không chỉ có rất nặng, còn kỳ dị chính là, bên trong hạt châu màu đen còn toát ra một tia khí tức sinh mệnh, dường như nó là vật sống bình thường.

Ngay từ đầu Lâm Minh nghĩ đây có thể là trứng của hung thú thái cổ nào đó, tỷ như trứng giao long, trứng thận long, nhưng thể tích của nó quá nhỏ, nói là trứng hung thú thật sự có hơi gượng ép. Lâm Minh đã dùng các loại cảm giác tra xét, lật xem tư liệu, cũng không thể biết rõ là thứ gì, chỉ có thể xác định nó là xuất xứ từ trong Vạn Cổ Ma Khanh.

Vạn Cổ Ma Khanh kia là địa phương nào, là một cái hố lớn siêu cấp do cường giả cấp Thiên Tôn lưu lại, chính là một kích đục lỗ tinh tú siêu cấp chỗ Thiên Diễn Đại Lục và Thánh Ma Đại Lục!

Nên biết rằng, Thiên Diễn Đại Lục tinh tú siêu cấp này đường kính có tới hơn một ức dặm! Tinh cầu nhỏ bình thường, tỷ như tinh tú chỗ Phượng Tiên Cung cũng chỉ đường kính hơn một vạn dặm mà thôi, thể tích hai nơi chênh lệch gấp vạn ức lần!

Trong Vạn Cổ Ma Khanh phong ấn không biết bao nhiêu tồn tại đáng sợ, không biết, mấy thứ này toàn bộ đều bị giam dưới lực trường của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, căn bản không có khả năng đi ra ngoài, cũng chỉ có một số tôm tép cá nhỏ trải qua thời gian 10 vạn năm, rồi vì đủ loại cơ duyên xảo hợp, mới có thể trốn thoát đi ra từ Vạn Cổ Ma Khanh, cũng giống như Ma đầu thượng cổ ký sinh ở trên thân Dương Vân kia.

Ngoài ra, trong Vạn Cổ Ma Khanh rất ít có bảo vật, nhưng thật ra có thể theo dòng thác lũ màu đen trong Vạn Cổ Ma Khanh phun bắn ra ngoài. Sau đó bị những người thí luyện kia mạo hiểm tiến vào bên ngoài Vạn Cổ Ma Khanh tìm được. Nguyên chủ Huyết Sát Nguyên có thể nhận được kỳ châu màu đen này có lẽ chính là thông qua phương pháp loại này.

Vạn Cổ Ma Khanh là di chỉ lưu lại của mấy Thiên Tôn sau đại chiến, trong đó chảy ra bất kỳ thứ gì không rõ lai lịch cũng không thể xem thường!

Nếu nói bên trong vật có gì giá trị hơn Long cốt Chí Tôn, thậm chí có một bộ khung xương long cốt đầy đủ, hoặc là còn có một con Thần thú chân chính còn sống, Lâm Minh cũng sẽ không kinh ngạc, bởi vì Thần thú cũng phải thần phục ở trước mặt Thiên Tôn!

Hiện tại Lâm Minh bất cứ lúc nào có thể chết đi, đâu có thời gian suy nghĩ tới lai lịch của kỳ châu màu đen, hơn nữa hắn vốn cũng không có khả năng khảo chứng. Tóm lại hẳn là vật khó lường nào đó, hơn nữa, hiện tại sau khi Lâm Minh Cửu Vẫn, nhận pháp tắc thiên đạo thanh tẩy càng có loại cảm giác này! Kỳ châu màu đen toát ra khí tức như có như không, đều khiến lòng người kinh sợ!

“Nuốt!”
Lâm Minh bất chấp tất cả, một tay chụp lấy ra phân nửa số xá lợi Long cốt Chí Tôn cũng chính là 36 viên, cộng thêm viên kỳ châu màu đen vô cùng trầm trọng kia, quyết đoán nhét vào trong miệng!

Mệnh nếu đã không có, sao còn có tâm tư đi lo lắng sẽ là hậu quả gì!

- Hả? Tiểu tử này ăn cái gì vậy!?
Tiêu Hạo Càn đương nhiên nhìn thấy một màn này, trong lòng cả kinh.

- Hẳn là linh dược phẩm cấp cao gì đó, cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng mà thôi! Nuốt loạn linh dược vào giống nhau đều sẽ làm thiên kiếp phẫn nộ, hiệu quả cũng giống như có người khác giúp hắn độ kiếp. Ngu xuẩn!
Bạch Khê cười lạnh nói. Dĩ nhiên lão không biết long cốt xá lợi, càng không biết kỳ châu màu đen kia. Chỉ cần không phải đan dược cấp thần dược vô thượng, thì rất có khả năng dẫn tới dị biến của thiên kiếp. Đan dược bình thường đều ở dưới thiên kiếp, muốn thiên đạo tuần hoàn sao có thể sử dụng chúng để độ thiên kiếp! Ăn vào bậy bạ chỉ có hiệu quả phản ngược!

Về phần đan dược vô thượng vượt qua thiên kiếp kia, tuy có hiệu quả tối cao nghịch thiên cải mệnh, thậm chí khởi tử hồi sinh, không nhìn pháp tắc thiên đạo... nhưng loại đan dược này, đặt ở Thánh địa cấp Giới Vương đều là chí bảo truyền lại đời sau, ngay cả Giới Vương đại giới trông thấy đều đỏ mắt ra tay tranh đoạt... Thứ đó Lâm Minh làm sao có thể có?

Mà ở bên kia, Mộ Thiên Tuyết và Mộ Thủy Thiên thấy một màn này cũng ngẩn người ra: không ngờ Lâm Minh lại nuốt vào nhiều long cốt xá lợi như vậy!

Hai người bọn họ đưa mắt nhìn nhau, đều ở trong ánh mắt đối phương thấy được vẻ lo lắng và lo âu, nhưng cũng có một tia hy vọng.

Bản thân long cốt xá lợi đã có sinh mệnh lực, nó có thể ăn mòn hấp thu cốt nhục của Lâm Minh. Võ giả bình thường nuốt vào long cốt xá lợi, thậm chí có thể bị long cốt xá lợi nuốt ngược lại! Mặc dù lúc trước Lâm Minh mở ra Cảnh Môn, toàn thân ở vào trạng thái đỉnh phong, sau khi nuốt vào long cốt xá lợi đều như chết đi nửa cái mạng, 36 viên đã là cực hạn của tu vi trước Thần Hải.

Hiện tại thân thể hắn rách nát không chịu nổi, hơn nữa, tu vi còn chưa đủ, nuốt nhiều long cốt xá lợi như vậy đó là tìm chết. Tuy nhiên lúc này, cũng chỉ có liều mạng đọ sức một lần!

Bởi vì đây là một loại vượt qua thiên kiếp duy nhất trên thân Lâm Minh, là vật có thể chống lại thiên đạo!

Tuy nhiên dường như Lâm Minh còn nuốt thêm một viên hạt châu màu đen, đó là vật gì? Mộ Thiên Tuyết ánh mắt sắc bén, cho dù là viên hắc châu kia xen lẫn trong long cốt xá lợi, vẻ ngoài tương tự như nhau, nàng cũng có thể liếc mắt một cái nhận ra được, khí tức của hắc châu kia hoàn toàn bất đồng! Có loại cảm giác khiến lòng người kinh sợ. Thời điểm này, nàng đã không kịp suy nghĩ.

Trong lúc đó 36 viên long cốt xá lợi tiến vào trong cơ thể gần như đã nát nhừ của Lâm Minh, trộn lẫn cùng một chỗ với máu thịt. Với thân thể của Lâm Minh hiện tại, muốn hấp thu long cốt xá lợi vốn đã rất khó, đương nhiên không có khả năng hấp thu! Thế nhưng trong cơ thể Lâm Minh hiện có vô số lực lượng của thiên kiếp!

Trong đó nhiều nhất chính là lôi kiếp, hỏa kiếp, còn có đại kiếp âm dương!

Long cốt xá lợi, vốn chính là vật vượt qua mấy lần thiên kiếp, tồn tại của nó vốn đã trái với thiên đạo, hiện tại lại cùng một lúc va chạm với bốn loại lực lượng thiên kiếp, kết quả có thể nghĩ mà biết!

Không cần máu thịt của Lâm Minh tiêu hóa, thiên kiếp lực đã bắt đầu làm tan rã long cốt xá lợi. Mà lúc này, năng lượng ẩn chứa trong long cốt xá lợi cũng hoàn toàn bùng phát!

Lực lượng của thiên kiếp và long cốt xá lợi phát sinh va chạm kịch liệt, mà chiến trường chính là thân thể của Lâm Minh.

“Bùng!”
Thân mình Lâm Minh chấn động mạnh, ngã vào trên Âm Dương Thái Cực Đồ không còn chút sức lực. Thời điểm này trên thân hắn không còn máu tươi lưu chuyển; năng lượng trong cơ thể cũng hoàn toàn như con ngựa hoang sút dây cương, không còn mảy may chịu hắn khống chế, cơ thịt, dây chằng của hắn, không có một chỗ nào nguyên vẹn, căn bản không thể dùng sức, hắn hoàn toàn dựa vào độ cứng rắn của xương cốt thân thể bản thân để chống đỡ.

Đúng vậy, Lâm Minh mất đi hết thảy lực lượng, năng lượng, cơ năng thân thể... ngay cả một đứa nhỏ phàm nhân ba tuổi cũng không bằng, cái gì đều không làm được!

Không, hắn có thể làm còn có một việc, cũng chỉ có một việc: Đó chính là cắn răng, chịu đựng đau đớn; dùng ngạo cốt, với ý chí bất khuất của mình, sống sót!

Chống đỡ đến cuối cùng, lực lượng thiên kiếp mai một là lúc, long cốt xá lợi cũng hoàn toàn tan rã, lúc đó hắn chính là người thắng cuối cùng! Hắn nhất định phải sống sót, đồng thời thu được cơ duyên cực lớn!

Điều này không biết phải cần ý chí lực đáng sợ đến mức nào, bởi vì ở trong đại kiếp âm dương này, đồng dạng cũng mang đến cho người ta tuyệt vọng vô hạn, phải chịu đựng sự tuyệt vọng này, ở thời điểm bất kể nhiều tuyệt vọng cỡ nào đều vĩnh viễn không được buông bỏ. Điều này cần phải có ý chí kiên nghị như thần thiết mới được!

“Rốp Rốp Rốp...”
Khớp xương xương sụn của Lâm Minh đều bị ép vỡ ra, toàn thân tâm đau đớn, khiến ý thức hắn mơ hồ, hắn cắn đứt đầu lưỡi, rót vào lực lượng cầu sinh, trút xuống chiến linh Hồng Mông hoàng kim đại thành, chống đỡ trong gió lốc năng lượng lay động kia: Ngọn lửa sinh mệnh thật mỏng manh!

Nếu Trời diệt ta ta diệt Trời!

Diêm La bắt ta ta chém Diêm La!

- Còn sống! Hắn còn sống! Thật sự... thật sự có thể chống lại được sao? Thiên kiếp khủng bố như thế, cũng có thể bị hắn đánh bại sao...
Diệp Thủy Đồng che miệng, như ngừng thở, nàng cảm giác sống mũi cay cay! Với thọ mệnh mấy chục năm, tu vi Thần Hải hậu kỳ, nàng tuyệt sẽ không giống như một cô bé, bởi vì loại tình cảm nữ nhân mà rơi lệ, trong hốc mắt nàng ướt long lanh, hoàn toàn là vì bị ý chí ngoan cường của Lâm Minh lúc này lây lan. Hắn có thể ở dưới tình huống gần như không có nửa phần hy vọng chống đỡ đến bây giờ, giống như một cây tùng ngạo nghễ dưới bão tuyết, không gãy không cong!

Tuy nhiên đa số người thì lại hoàn toàn không xem trọng Lâm Minh, ngọn lửa sinh mệnh mỏng manh như thế, cho dù có kiên trì mấy đi nữa, thì có năng lực kiên trì bao lâu?

Lực lượng của long cốt xá lợi và bốn loại thiên kiếp kia đều thuộc loại năng lượng cực kỳ táo bạo, Lâm Minh quyết định mạo hiểm đọ sức là không sai, nhưng thành công có thể tính gần như số không! Bởi vì thân thể rách nát của hắn lúc này vốn không đủ sức để trở thành chiến trường của chúng.

Cái này giống vậy hai cường giả cấp Thần Hải đánh nhau ở thao trường của người phàm, thao trường căn bản không chịu nổi, sẽ bị xé rách hoàn toàn!

- Con bà nó! Còn không chết?
Tiêu Hạo Càn hùng hùng hổ hổ nói.

- Gấp cái gì! Sớm muộn gì cũng xong đời! Ngươi không cảm thấy thưởng thức vẻ mặt thống khổ của hắn thực rất hưởng thụ sao?
Bạch Khê không nhanh không chậm nói.

- Ha ha... Sư tôn nói đúng!

Ở thời điểm ý tưởng trong lòng mọi người khác nhau, dùng chân nguyên truyền âm nhao nhao tranh cãi, không có người nào biết: ở trong Long cốt Chí Tôn hòa tan mở ra với thiên kiếp lực cuồng mãnh kia, có một viên thần châu màu đen, ở trong sóng triều năng lượng chậm rãi xoay tròn. Thần châu màu đen vốn chính là vật còn sống, nó vô cùng trầm trọng, nhưng lại giống như là máu thịt ngưng tụ thành, là vật còn sống.

Dưới kích thích của song trọng năng lượng cuồng mãnh kia, nó đột nhiên run lên, phát ra một cổ sinh mệnh lực vô cùng kinh khủng như sóng thủy triều!

Sinh mệnh lực này là tinh thuần như thế, cuồng bạo như thế, có lẽ dù là một đầu cự long chân chính, sinh mệnh lực của nó chẳng qua cũng thế thôi!

Nhiều sinh mệnh lực như vậy trút xuống trên thân Lâm Minh, giống như đất đai khô nứt 100 năm, được thấm nhuần mưa xuân cam lộ!

- - - - - oOo- - - - -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.