🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Bạch Ngân đại thành đỉnh phong... Tiểu tử, ngươi đây là có xu thế trước Thần Hải đột phá Hoàng Kim.

Ma Quang ở trong tinh thần chi hải Lâm Minh chậc chậc ngợi khen,

- Còn một ngọn đèn dầu cuối cùng, tới đó xem là cái gì?

Lâm Minh gật gật đầu, ngọn đèn dầu ý chí cuối cùng, không có gì bất ngờ xảy ra là tinh thần ấn ký Hỗn Nguyên Thiên Tôn lưu lại, Hỗn Nguyên Thiên Tôn muốn thành lập Luân Hồi chi đạo, không có khả năng không để cho chính mình một hy vọng sống.

Ý chí liên hệ với ngọn đèn dầu ý chí cuối cùng, Lâm Minh đi tới một mảnh thế giới ý chí, hắn nhìn cũng thấy đây là một mảnh Không Gian Hỗn Độn, dòng khí màu xám hồn loạn tràn ngập khắp không gian. Vô biên vô hạn, ngoài ra, không có bất kỳ thứ gì, Lâm Minh căn bản không tìm được chỗ tinh thần ấn ký của Hỗn Nguyên Thiên Tôn.

- Đây là

- Đây chẳng lẽ là... Hồng Mông khí?

Ma Quang đột nhiên cả kinh, với kiến thức của nó, tự nhiên không có khả năng tiếp xúc được với loại năng lượng căn nguyên pháp tắc Hồng Mông khí này. Nhưng mà Hỗn Nguyên Thiên Tôn, Không Gian Hỗn Độn hai này kết họp với dòng khí màu xám, nó có thể đoán ra vài phần.

Hai chữ Hỗn Nguyên, cùng cấp với Hỗn Độn, cũng cùng cấp với Hồng Mông, Hỗn Nguyên Thiên Tôn chính là Hỗn Độn Thiên Tôn, Hồng Mông Thiên Tôn!

- Hồng Mông khí!

Lâm Minh lông mày nhướng lên, hắn tự nhiên biết Hồng Mông khí, nghe đồn thủa ban sơ lúc vũ trụ hình thành, ban đầu là hư vô, trong không gian cái gì cũng không có, được gọi là Thái Dịch, tiếp theo chính là năng lượng sơ thành, nhưng chưa ngưng tụ thành thực thể, gọi là Thái Sơ!

Sau Thái Sơ, chính là Hỗn Độn, chẳng phân biệt được âm dương, thiên địa chưa khai, trong vũ trụ tràn ngập Hỗn Độn nguyên khí, loại nguyên khí tự nhiên này gọi là Hồng Mông khí.

Hồng Mông khí từng tràn ngập không gian Vô Ngân trong vũ trụ, nhưng về sau ngưng hóa thành Âm Dương Thái Cực. Nhật Nguyệt Ngũ Hành, vạn vật sinh linh, những khí tức này đều tiêu hao, hiện tại l tia Hồng Mông khí chính là vô hạn gần với đại đạo căn nguyên, giá trị của nó không cần nghĩ cũng biết.

Nhưng mà, Hồng Mông khí lại hoàn toàn không phải giai đoạn hiện tại Lâm Minh có thể luyện hóa, thậm chí nếu hẳn muốn thu từng chút một, đều là hy vọng xa vời.

Hồng Mông khí này dường như bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn tế luyện qua, liên quan đến pháp nguyên Hỗn Nguyên Thiên Tôn, căn bản đừng hòng muốn thu. Hồng Mông khí, bởi vì ngưng tụ quá nhiều vật chất. Giống như hắc động trong vũ trụ, năng lượng vật chất được nén ép với mức cao, cho nên nặng tới mức người ta không thể tưởng tượng được.

Một tia Hồng Mông khí liền có thể đập vỡ một tòa sơn lĩnh. Một luồng Hồng Mông khí bằng vào sức nặng bản thân có thể cắt đứt một khóa tinh tú (vì sao).

Cho dù Lâm Minh có thể xê dịch một ít Hồng Mông khí. Thu vào trong Tu Di Giới, như vậy Tu Di Giới cũng sẽ trực tiếp sụp đô!

Bởi vì không gian cũng không chịu nổi sức nặng này, hắc động có thể phá vỡ không gian, cũng chính vì nặng tới mức như thể cho nên không gian không chịu nổi.

- Quên đi, Lâm Minh, chúng ta đi thôi, mấy thứ này không phải ngươi có thế lấy được. Hỗn Nguyên Thiên Tôn thất bại trên con đường Luân Hồi, có thể là có oán cừu với người, nhưng mà hắn lại dám đem ngọn đèn dầu ý chí, Hồng Mông khí ở lại chỗ này, tất nhiên là có chỗ dựa vào. Với bản lĩnh của ngươi, đừng hòng đòi thu, đương nhiên...

Ta đoán chắc Hỗn Nguyên Thiên Tôn chắc là để lại di chí, nếu tương lai ngươi có thể kế thừa di chí của Hỗn Nguyên Thiên Tôn, thử thành lập Luân Hồi chi đạo, ngươi liền có thể kế thừa tất cả những gì Hỗn Nguyên Thiên Tôn lưu lại, thậm chí tương lai có thể cứu Hỗn Nguyên Thiên Tôn và Thần Nữ sống lại.

Ma Quang phỏng đoán cũng hợp tình hợp lý, nhưng mà Lâm Minh lại hơi hơi trầm ngâm, sau một lát, đột nhiên hắn ý niệm vừa động, mi tâm bắn mạnh ra một ánh sao, chiến linh hình cây thương ở trong tinh thần chi hải gào thét bắn ra.

- Lâm Minh, ngươi...

Ma Quang đột nhiên ngân ra, chỉ thấy chiến linh hình cây thương của Lâm Minh bay vào trong Hồng Mông khí trầm trọng vô cùng, sau đó nhẹ nhàng chấn động, dường như sắp bị Hồng Mông khí đập nát.

Hồng Mông khí chưa chắc thu được nhưng mà Lâm Minh lại tính toán dùng nó để rèn luyện chiến linh.

Chiến linh vô hình vô chất, vốn không có khả năng bị vật thật mài luyện, chỉ có thể để ý chí trong thế giới ý chí không ngừng so đấu rèn luyện, trưởng thành, nhưng mà Hồng Mông khí lại khác, thế gian vạn vật, trừ không gian và thời gian ra, đều là Hồng Mông khí ngưng tụ thành, trong đó cũng bao gồm chiến linh. Hồng Mông khí là vạn vật căn nguyên, đồng dạng cũng là chiến linh căn nguyên, nó đương nhiên có thể mài luyện chiến linh.

Chiến linh được xưng là bất tử bất diệt, nhưng Hồng Mông khí có thể mài vụn tinh tú, cũng có rất nhiều nguy hiểm, Lâm Minh cũng không dám liều lĩnh, thao túng chiến linh bay quanh bên ngoài Hồng Mông khí, hấp thu những tia Hồng Mông khí như tơ nhện.

Nhưng mà cho dù như thế, chiến linh Lâm Minh cũng kịch liệt chấn động, dường như sắp vỡ vụn vậy, Lâm Minh sắc mặt tái nhợt, trán đô đầy mồ hôi, áp lực cực lớn như vậy, cho dù hắn ý chí cứng cỏi, cũng khó chịu đựng được.

- Điên rồi... Dùng Hồng Mông khí rèn luyện chiến linh, sẽ khiến cho chiến linh đạt tới trình độ nào?

Ma Quang không dám tưởng tượng, đây là ngọn đèn dầu ý chí cuối cùng cửa con đường của Đế giả. Trước Lâm Minh, chi sợ là cho tới bây giờ không có ai có năng lực đi tới đây, ngọn đèn dầu này bản thân không phải khảo nghiệm, mà là cơ duyên thật lớn!

Bản thân Lâm Minh ngồi ở bên cạnh khu vực Hồng Mông khí, rỗ ràng là chuẩn bị ở tu luyện trong này.

Tuy ràng Hồng Mông khí không thể thu, nhưng mà nếu ở trong này lĩnh ngộ căn nguyên pháp tắc, thì sẽ là làm ít công to:

- Ma Quang, ta bế quan ở trong này, một lần là đột phá Mệnh Vẫn tầng bốn, ngươi hộ pháp cho ta.

Nói hộ pháp, kỳ thật cũng không cần hộ pháp, ở trong con đường của Đế giả này tuyệt đối an toàn.

Lâm Minh cứ như vậy, bế quan, mài luyện chiến linh, tìm hiểu Hồng Mông khí, đột phá cảnh giới!

Trong Tu Di Giới của hắn cũng có đủ linh dược, còn có cực phẩm Nguyên Linh Thạch, chỉ cần chưa đến bình cảnh, thì có thể luôn luôn tu luyện ở trong này.

Thời gian chậm rãi trôi qua, xuân đi đông đến, hoa nở hoa tàn.

Trong nháy mắt, lại là nửa năm qua đi, ở con đường của Đế giả đã ở lại l năm, cộng thêm lúc trước tu luyện ở Thiên Diễn Đại Lục, Lâm Minh đã liên tục tu luyện suốt hai năm, mà tuổi của hắn đã tới 25.

Hai năm nay, cảnh giới võ đạo của hắn đã từ gần Mệnh Vân tầng ba, đến bây giờ đang đánh sâu vào Mệnh Vẫn tầng bốn.

Huyết nhục mông lung bị bao phủ ở trong Không Gian Hỗn Độn, tại đây trong huyết nhục này, rõ ràng có một viên tinh hạch ngăm đen, đó đúng là Toàn Đan của Lâm Minh.

Phương thức hoàn mỹ nhất độ Mệnh Vẫn chính là trước Mệnh Vẫn tầng ba rèn luyện thân thể. Trong Mệnh Vẫn tầng ba là toái đan trọng ngưng, sau Mệnh Vẫn tầng ba là đúc lại linh hồn.

Từ Mệnh Vẫn tầng ba tói Mệnh Vẫn tầng bốn, toái đan trọng ngưng, tuy rằng không tính là một đại cảnh giới, nhưng so với tiêu cảnh giới thì chênh lệch lớn hơn một chút.

Vì thế Lâm Minh ước chừng tích tụ lực lượng hơn nửa năm, hao phí hai viên cực phẩm Nguyên linh thạch và một phần thiên tài địa bảo, rốt cục tích lũy đủ nguyên khí đánh sâu vào Mệnh Vẫn tầng bốn.

Hiện tại thân thể hắn đã vỡ thành sương máu, còn lại chỉ có tinh hạch màu đen không bị vỡ nát. Đây là hắc động Toàn Đan của Lâm Minh, hắc động Toàn Đan, cơ sở vững chắc đến mức tận cùng, năng lượng được nén với mức cao, đồng thời nó so với tinh hạch bình thường thì càng thêm rắn chắc, rất khó vỡ.

Nếu bây giờ có người giết Lâm Minh, đạt được Toàn Đan tinh hạch của hắn, như vậy Toàn Đan tinh hạch này, bản thân nó chính là một kiện chí bảo, có thể dùng để tế luyện đan lô cấp cao nhất.

Từ Mệnh Vẫn tầng ba tiến vào Mệnh Vẫn tầng bốn, so với tầng hai vào tầng ba thì khó khăn hơn nhiều. Lâm Minh thì càng hơn nữa, kỳ thật hắn có thể cho nổ Toàn Đan tinh hạch của mình, nhưng muốn cho nó vỡ triệt để thì hoàn toàn không thể. Rất nhiều thiên tài Thần Vực có hắc động Toàn Đan, khi độ Mệnh Vẫn tầng bốn cần phải có trưởng bối ra tay giúp đỡ một phen.

Lâm Minh tự nhiên không có đãi ngộ này, hắn tâm niệm vừa động, đúng là dùng chiên linh dẫn động một tia Hông mông khí, chậm rãi bù vào trên người Toàn Đan.

Hồng Mông khí trầm trọng vô cùng, có thể đập vụn tinh tú, dùng nó để đập vụn Toàn Đan!

Đây là một hành động điên cuồng. Nhưng cũng không phải Lâm Minh nhất thời phán đoán làm bậy. Hồng Mông khí là vạn vật căn nguyên, cho nên sẽ không xung đột với bất kỳ năng lượng vật chất nào, đương nhiên cũng sẽ không xung đột với năng lượng trong tinh hạch Toàn Đan.

Đồng thời, trong Hồng Mông khí ẩn chứa rất nhiều vật chất, cùng cấp với hắc động. Tinh hạch Toàn Đan trong cơ thể Lâm Minh cũng xấp xỉ với hắc động, hai bên cũng có pháp tắc cực kỳ tương tự.

Dùng Hồng Mông khí thúc dục toái đan trọng ngưng, tuy rằng sẽ gặp chút mạo hiểm, nhưng cũng có cơ duyên thật lớn, một khi trọng ngưng Toàn Đan thành công, dùng Hồng Mông khí cô đọng, sẽ rèn luyện hắc động Toàn Đan của Lâm Minh càng thêm hoàn mỹ, thậm chí có thể sẽ nén ép thành một viên năng lượng hắc động chân chính.

- Răng rắc!

Trên Toàn Đan xuất hiện một cái vết rạn, tiếp đó hoàn toàn nổ tung. Sau đó một tia Hồng Mông khí tiến vào trong đó, ảnh hưởng tới quy tắc vận chuyển năng lượng. Năng lượng Hồng Mông cùng với Lôi, Hỏa lực trong tinh hạch Toàn Đan của Lâm Minh không chút xung đột.

Hỗn Độn pháp tắc, không hề nghi ngờ so với Ngũ Hành pháp tắc càng cường đại hơn, bời vì Hỗn Độn dựng dục ra vạn vật, trước có thời gian, không gian và Hỗn Độn, sau có Ngũ Hành, đây cũng là nguyên nhân thời không pháp ngự trị trên phần đông những pháp tắc khác.

Loại cơ duyên dùng Hồng Mông khí toái đan trọng ngưng, cho dù là những thiên tài ở Thần Vực cũng đừng muốn có được.

Thời gian trôi qua, một tháng, hai tháng, ba tháng...

Trước kia, Lâm Minh độ Mệnh Vẫn tầng ba chỉ dùng vài ngày, nhưng tầng thứ bốn này, ước chừng mất ba tháng, tại trong ba tháng này, năng lượng trong Toàn Đan tinh hạch của Lâm Minh và Hồng Mông khí đã xảy ra vô số biến hóa khó tin. Cho tới tận một ngày sau ba tháng, một đạo hoang mãng lớn, giống như khí tức thống trị thiên địa tràn ra. Năng lượng Toàn Đan vỡ vụn của Lâm Minh, tính cả Hồng Mông khí cùng ngưng tụ thành một dòng khí xoáy.

Dòng khí xoáy này thu nạp, nén ép, bắt đầu phát ra ánh sáng nóng rực.

Loại ánh sáng này, loại nhiệt độ này, đúng là màu lam. Độ nóng này có thể so với trung tâm mặt trời, tuy rằng chỉ có một chút như vậy, nhưng mà ánh sáng lại chiếu rọi mấy canh giờ. Màu sắc ánh sáng mấy lần chuyên biến, thể tích không ngừng bành trướng, bành trướng đến một điểm giới hạn, đột nhiên bắt đầu co lại, co lại tới nhỏ nhất, đột nhiên nổ bung ra.

Theo một tiếng nổ “Ầm” cực lớn vang lên, Ma Quang ở một bên luôn thủ hộ hoảng sợ, nhưng mà ánh sáng mãnh liệt đến mức tận cùng chẳng những có thể khiến người ta bị mù mà có thể giết chết cảm giác. Ma Quang là linh hồn thể, tại khoảnh khắc kia chỉ có thể cố thủ linh hồn căn nguyên, cái gì cũng không nhìn thấy, cũng không giúp được gì.

Khoảng mấy khắc trôi qua, Ma Quang mới chậm rãi khôi phục cảm giác, mở hai mắt, ở trước mặt nó, rõ ràng có một quả Toàn Đan tinh hạch to bằng cỡ hạt đào, toàn thân tối đen như mực, mấy tức sau, nó dường như chìm vào trong hư không, ánh sáng xung quanh nó hoàn toàn vặn vẹo, nhìn không thấy đâu...

Trong lúc Ma Quang đang kinh ngạc, một thanh âm hùng hồn mà quen thuộc vang lên trong đầu nó:

- Ma Quang, ta tu luyện đại thành, chúng ta có thể đi ra ngoài!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.