🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngay cả Thích bạch cũng trong lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Tuyệt đối không nghĩ tới, át chủ bài của Tu La thần quốc lại khủng bố như thế. Lâm Minh quả thật nguy hiểm rồi.

- Tuy rằng ngươi mới qua một trận chiến đấu kịch liệt với La Sát. Lập tức bắt đầu trận này ngay, đối với ngươi mà nói có chút không công bình. Nhưng ta cũng không vì vậy mà nhường ngươi nửa phần đâu.

Trên mặt Tư Đồ Yêu Nguyệt như trước đeo nụ cười có chút tà khí, chậm rãi nói. Thanh âm mờ ảo mà êm tai, như là tiếng ca của hải yêu mê hoặc đội tàu bị lạc trong truyền thuyết.

- Ta cũng không cần nữ nhân nhường mình.

Lâm Minh bình tĩnh trả lời

, lại ẩn chứa đối chọi gay gắt sắc bén.

- A! Có hứng thú!

Lôi đài mặt núi cụt trăm dặm, Lâm Minh đứng giữa không trung cách xa Tư Đồ Yêu Nguyệt chỉ có 20 trượng. Khoảng cách này đối với cao thủ tuyệt đỉnh mà nói là quá gần, chỉ cần vừa động ý niệm trong đầu, là có thể ngay lập tức tới nơi.

Hai người là một khi chiến đấu với nhau, khẳng định là long trời lở đất.

- Lui ra phía sau... Các ngươi đều lui ra phía sau! Khoảng cách mười mấy dặm vẫn có thể bị bọn họ lan đến.

Một vi Danh Túc tông môn chỉ huy tuấn kiệt trẻ tuổi trong môn phái lui ra phía sau.

Tuy rằng ai cũng muốn ở gần một chút xem cho thoải mái, nhưng võ giả ở đây ai cũng biết sự tình nghiêm trọng, nhao nhao bay lui về phía sau. Cho đến bay ra hơn 20 dặm mới dừng lại. Sau đó bọn họ như ngừng lại hô hấp, mắt không chớp nhìn chằm chằm tất cả động tác của hai người. Chờ mong trận chiến như bão tuyết sắp đến.

Trận chiến này thật sự rất khiến mọi người mong đợi. Quả thực là trận chiến trọng đại mấy ngàn năm nay chưa từng có ở Thiên Diễn đại lục. So với đại năng Thần Hải giao đấu càng làm cho người ta kinh tâm động phách hơn.

“Boong...”

Tiếng chuông bắt đầu chiến đấu đã được khua vang, Lâm Minh cùng Tư Đồ Yêu Nguyệt cũng chưa ai nhích động. Bọn họ như trước cách xa nhau chỉ 20 trượng, lăng không đối diện.

Trên áo giáp của Tư Đồ Yêu Nguyệt có phủ kín hoa văn tinh mịn. Với hiểu biết về trận pháp, Lâm Minh chỉ liếc mắt một cái là nhìn ra, Những hoa văn kia đều là trận văn phức tạp. Thân áo giáp này dĩ nhiên là Bảo Khí Thiên giai thượng phẩm.

Bảo khí Thiên giai thượng phẩm thuộc tính phòng ngự, giá cả còn đắt đỏ hơn gấp mấy lần so với Bảo khí mang tính công kích cùng cấp. Rất nhiều đại năng Thần Hải đều không có được, mà Tư Đồ Yêu Nguyệt liền mặc một kiện. Nội tình của Thần quốc có thể thấy được rõ ràng.

Hai người giằng co thời gian mười mấy hô hấp. Đột nhiên, Tư Đồ Yêu Nguyệt nở nụ cười khuynh quốc khuynh thành. Nàng nhẹ giọng nói:

- Nhớ cho kĩ, ta tên là Tư Đồ Yêu Nguyệt!

Ở trong nụ cười của nàng, ánh sao đầy trời đột nhiên ảm đạm xuống, dường như vì nụ cười của nàng mà ảm đạm thất sắc.

- Cắn nuốt tinh quang?

Lâm Minh nhìn về phía bầu trời, trên mặt hiện lên một tia dị sắc. Chỉ một nụ cười làm cho ánh sao ảm đạm - là lĩnh ngộ về phép tắc Hắc Ám?

- Bầu trời như thế nào lại tối...

Ánh mắt võ giả ở đây quá độ tập trung vào Lâm Minh và Tư Đồ Yêu Nguyệt, cho đến lúc ánh trăng đều bắt đầu thất sắc. Bọn họ mới phát hiện không biết khi nào thì ánh trăng cùng ánh sao trên bầu trời đột nhiên tắt lịm. Bóng tối dày đặc chậm rãi bao phủ xuống. Dường như có một con hung thú thái cổ đang vô hình cắn nuốt phiến bầu trời này!

- Đây là chuyện gì xảy ra?

Võ giả quan chiến đều hơi biến sắc. Thị lực của họ ở trong bóng tối cũng không mấy ảnh hưởng. Nhưng bóng tối buông xuống bất thình lình lại khiến mọi người cảm thấy sợ hãi.

- Xem phía sau nàng ta kìa!

Đột nhiên một võ giả cả kinh kêu lên thành tiếng.

Mọi người nhao nhao nhìn lại, liền thấy ở phía sau Tư Đồ Yêu Nguyệt, tất cả bóng tối ngưng tụ lại. Đúng là hóa thành biển hỗn độn màu đen.

Hải triều bắt đầu khởi động. Sóng ba đào cuồn cuồn, ở chỗ sâu trong hải dương, rõ ràng có một vầng trăng đỏ tươi như máu chậm rãi dâng lên. Mà biển hỗn độn kia, ở dưới vầng trăng màu đỏ chiếu rọi, đúng là nổi lên nước màu tím lăn tăn sáng lấp lánh!

Cảnh tượng quỷ dị như thế khiến mọi người rung động.

- Đây rốt cuộc là cái gì? Là nàng kia dùng ra công kích ảo giác hay sao?

- Không phải công kích ảo giác...

Một lão nhân Mệnh Vẫn xuất thân từ gia tộc Thánh Địa nhìn thấy nước màu tím lăn tăn sáng lấp lánh trên biển hỗn độn, hít sâu một hơi cảm khái nói:

- Đây là Tử Cực đan điền... Tử Cực đan điền lại bị biến thành Tử Hải. Trời sinh dị chủng, đan điền không dùng ngưng kết Toàn Đan liền có thể tồn trữ rất nhiều chân nguyên. Mà dị tượng vầng trăng phía sau nàng kia, chỉ là hình chiếu thế giới của Tử Cực đan điền. Là một loại Lĩnh vực.

- Tử Cực đan điền? Lĩnh vực?

Võ giả ở đây nghe nói cái tên Tử Cực đan điền đều vô cùng kinh ngạc. Bọn họ cũng không nhận biết hình chiếu của Tử Cực đan điền nhưng từng nghe nói qua về đại danh của nó.

Đây là đan điền dị chủng của rất nhiều đại năng thời cổ đại có được. Nghe nói Cổ Đế- đệ nhất nhân thiên hạ hai ba vạn năm trước đã có được Tử Cực đan điền.

Bình thường võ giả tu luyện đan điền, trừ tinh hạch Toàn Đan ra, các khu vực khác của đan điền phần lớn trống không. Nhiều lắm là tràn ngập một ít sương mù chân nguyên. Mà võ giả Tử Cực đan điền, những khu vực này lại bị tràn ngập “Tử Hải”. Tử Hải kì thực là năng lượng trạng thái thể lỏng cấu thành. Nói cách khác, võ giả có được Tử Cực đan điền, tổng sản lượng chân nguyên trong cơ thể là gấp mấy lần võ giả bình thường.

- Thì ra là Tử Cực đan điền! Chẳng trách nữ nhân này có thể đặt chân Mệnh Vẫn tầng bảy.

Tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây mỗi người đều lộ sắc mặt phức tạp, có ghen tị, có hâm mộ, có kính sợ.

Bình thường võ giả có thể bước vào Mệnh Vẫn tầng bảy, luôn có được vài chỗ bất phàm. Tỷ như Cửu Đỉnh Thái thượng Thần Hoàng là trời sinh Thần thể Đấu Linh, Đại Dã hoàng thúc tổ lại có được Long mạch Vương giả.

Nhưng bằng một vài chỗ xuất chúng, xác suất trở thành thiên hạ đệ nhất nhân cũng không quá lớn. Ít nhất phải có nhiều tầng ưu thế mới được.

Nên biết rằng thiên hạ đệ nhất nhân thường thường 8000,9000 năm mới sinh ra một người!

- Nội tình của Tu La thần quốc quả nhiên không thể khinh thường! Không nói không rằng bồi dưỡng ra một thiên tài tuyệt thế có được Tử Cực đan điền. Hơn nữa giấu sâu như vậy, mãi đến thời điểm cuối cùng mới cho nàng xuất trướng. Không biết Lâm Lan Kiếm làm thế nào chống cự?

Ở một phương Đại Dã thần quốc, Âu Dã Thanh Phong vẻ mặt không được tự nhiên lắm. Tuy rằng hắn mơ hồ biết, Đại Dã thần quốc cũng có che giấu khổ tu sĩ. Nhưng đến tột cùng có cường đại như Tư Đồ Yêu Nguyệt hay không, hắn cũng không dám xác định. Tư Đồ Yêu Nguyệt nếu có thể bảo trì tiếp thiên phú của nàng. Như vậy có một phần khả năng trở thành cường giả đến gần thiên hạ đệ nhất nhân. Đến lúc đó, đủ để dẫn dắt Tu La thần quốc đạt tới địa vị ngang nhau với Đại Dã thần quốc bọn họ. Điều này đối với Đại Dã thần quốc mà nói đương nhiên không phải tin tức tốt gì.

- Lâm Lan Kiếm này nguy hiểm rồi! Dường như Lâm Lan Kiếm trừa cơ sở vững chắc một chút, còn thì không có Thần thể đặc thù gì...

Ở trong mắt rất nhiều võ giả xem ra, Lâm Minh không hề nghi giờ gì là một biến thái bất kể về mặt lực lượng, sức chịu đựng, chiến linh, tốc độ hay lĩnh ngộ ý cảnh... Đều cao vượt hơn xa các võ giả khác.

Nhưng dường như Lâm Minh thiếu một chút gì đó “khỏe mạnh”. Tỷ như Thần thể, Thần mạch đặc thù hoặc là đan điền dị chủng. Bởi vì rất nhiều đại năng cổ đại có được những thứ này, khiến cho cùng loại Thần Thể và đan điền dị chủng đều danh chấn Thiên Diễn đại lục. Dường như ngươi chỉ cần có được một loại trong những thứ đó, ngươi sẽ lấy được hết thảy thành tựu khó tin.

Ngược lại không có những thứ này, dù cơ sở vững chắc, chiêu thức công pháp và lĩnh ngộ ý cảnh vẫn luôn có vẻ yếu ớt không đủ sức.

Loại quan niệm sẽ làm mọi người không kiềm được sinh ra một ý niệm: Dựa vào cái gì Lâm Minh có thể với tu vi Mệnh Vẫn tầng một xếp top 3 Thiên Mệnh Bảng? Chỉ dựa vào mấy thứ cơ sở, ngộ tính, chiến linh... Này hay sao?

- Lâm Lan Kiếm! Ngươi liên tiếp giết chiết 21 người của Tu La thần quốc, nợ máu trả bằng máu. Hiện tại để ta xem ngươi làm thế nào ngăn chống công kích của ta?

Tư Đồ Yêu Nguyệt nói xong từ trong Tu Di giới rút ra một cây trường thương chín xích. Cán thương ngăm đen, mũi thương đỏ như máu. Đồng dạng là Bảo khí Thiên giai thượng phẩm.

Võ giả của Tu la thần quốc cơ bản đều dùng thương. Tư Đồ Yêu Nguyệt cũng không ngoại lệ.

Một nữ nhân tao nhã tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành, bề ngoài nhìn qua chỉ chừng 18,19 tuổi xuân, dáng người yểu điệu, lại dùng vũ khí là Thương: Vương trong binh khí. Loại hình ảnh này cực kỳ đánh vào thị giác, khiến mọi người nhìn vào không khỏi ngạc nhiên thán phục.

Lâm Minh đồng dạng giơ lên trường thương. Lôi đình tùy ý lấp lóe trên mũi thương.

Một phương là giai nhân phong tư tuyệt đại. Một phương lại thiên chi kiêu tử phong thần như ngọc. Hai người cùng dùng vũ khí là trường thương. Đây là trận chiến của Vương giả.

Lần này, Lâm Minh trực tiếp gọi ra Cửu Thiên Lôi Linh, làm cho trên mũi thương thấp thoáng lôi điện vàng nhạt.

Nhìn thấy Lâm Minh lại lần nữa triệu hoán Lôi đình, Tư Đồ Yêu Nguyệt phì cười một tiếng:

- Lại là công kích Lôi vực? Đáng tiếc Lôi vực của ngươi đối với ta là vô dụng.

- Nhiều lời vô ích. Không thử thì làm sao biết!

Lâm Minh đột nhiên tiến lên trước một bước. Lôi đình rót vào trên trường thương đột nhiên bùng phát ra. Toàn bộ bầu trời đều bao phủ trong một mảng Lôi vực màu vàng nhạt. Lôi đình tùy ý như điện xà uốn lượn, chôn vùi hết thảy.

- Truy Điện!

Một thương đâm ra, Lôi Vực cuồn cuồn mãnh lực bao phủ xuống mười dặm, căn bản tránh cũng không thể tránh.

Tư Đồ Yêu Nguyệt khóe miệng nở ra nụ cười xinh đẹp. Nàng khẽ giơ lên hai tay. Biển hỗn độn phía sau đột nhiên bộc phát ra sóng triều xông lên tận trời. Vầng trăng đỏ như máu trên biển càng thêm đỏ sẫm sáng ngời.

Tử Cực lĩnh vực. Biển táng thần!

Nước biển sáng lấp lánh màu tím dâng lên, hình thành sóng biển mênh mông nối tiếp vòm trời bao la không cùng. Mà Tư Đồ Yêu Nguyệt đứng ở bên trên sóng triều cuồn cuồn ấy trông giống như hải yêu thần bí.

“Ầm!”

Tử Hải va chạm cùng một chỗ với Lôi Vực màu vàng nhạt. Ngay khoảnh khắc đó, trên bầu trời rõ ràng phân biệt hai phương. Một bên Lâm Minh đầy người thần quang màu vàng chói mắt, trông giống như môt vầng mặt trời màu vàng dâng lên. Còn một bên Tư Đồ Yêu Nguyệt lại là bóng tối dầy đặc, chỉ có vầng trăng đỏ kia chiếu xuống ánh sáng mờ nhạt, chiếu rọi trên sóng triều hiện ra một màu tím quỷ dị.

Năng lượng khủng bố một sáng một tối của hai phương dường như đang tranh giành địa bàn. Bầu trời như sắp nứt ra!

- Thật khủng khiếp... Đây còn là trận chiến giữa hai cường giả Mệnh Vẫn sao?

Các võ giả quan chiến đều biến sắc. Tử Cực đan điền quả nhiên danh bất hư truyền. Mà càng thần kỳ hơn chính là Lâm Lan Kiếm, không ngờ lại có thể ở tình huống chênh lệch cảnh giới to lớn như thế, chiến một trận ngang tay với Tư Đồ Yêu Nguyệt.

- Cửu Thiên Lôi Linh!

Lâm Minh tung ra một chiêu. Lôi Linh Thiên giai cực phẩm ẩn núp trong mầm mống Tà Thần, hóa thành cự mãng màu vàng nhảy vào trong Tử Hải, đảo điên loan phượng, như muốn xé rách Tử Hải. Tư Đồ Yêu Nguyệt lạnh lùng, đột nhiên đâm ra trường thương...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.