🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mấy ngàn sợi râu của Cự Côn giống như một đàn châu chấu, nơi nào đi qua, phá sạch, cướp sạch. Thứ có giá trị đều mang đi, không mang đi thì dùng năng lượng hủy diệt.

Chỉ là một nén hương, kiến trúc Nam Hải Ma Vực đã thành một đống hỗn độn, lượng lớn cung điện sụp đổ, lửa dấy lên khắp nơi.

Ở bên cạnh Lâm Minh, Lam Thấm nhìn mà âm thầm líu lưỡi, giết sạch, đốt sạch, cướp sạch, đây căn bản là hành vi của thổ phỉ.

Kỳ thật đối với Lâm Minh mà nói, quân tử cũng thế, thổ phỉ cũng thế, hắn không có chút cố kị, hắn làm việc theo chuẩn tắc, chỉ cần mình hiểu rõ, không thẹn với bản tâm là được.

Về phần phương cách là quân tử hay là thổ phỉ, hắn căn bản không thèm để ý, cừu hận lúc trước Thần Hoàng đảo bị cướp sạch, tự nhiên phải báo, hơn nữa phải báo vô cùng nhuần nhuyễn.

- Dường như không có gì có giá trị.

Lâm Minh vừa chỉ huy Cự Côn phá hư bốn phía, vừa dùng tinh thần lực kiểm tra, thứ có giá trị không nhiều lắm, đây cũng là nằm trong dự kiến, bình thường thứ quý báu đều bị Mệnh Vẫn trưởng lão mang theo bên người, hoặc là giấu ở trong mật địa nào đó, rất khó tìm được.

Mà ở trong dãy nhà Nam Hải Ma Vực, trừ bỏ một ít đại trận dùng để tu luyện ra, thì không còn thứ đáng giá khác, những đại trận này tự nhiên là mang không đi, đều bị phá hủy, Lâm Minh cũng không tính lưu lại tài nguyên cho địch nhân, để sau này trở nên lớn mạnh đối phó mình.

- Lâm Minh, đi dược viên, nơi đó nhất định có thứ tốt.

Ma Quang đột nhiên nói.

- Đúng!

Được Ma Quang nhắc nhở, lúc này Lâm Minh mới nhớ tới đến, dược liệu thì không thể (có thể nhưng mà bị tiêu hao dược lực, vì vậy thường để trong sọt thuốc) đặt ở trong Tu Di giới, dược viên phải nằm ở nơi nguyên khí phong phú.

Cảm giác tản ra ngoài, cùng với thêm vào Cự Côn, trong nháy mắt Lâm Minh nhìn quét mỗi một chỗ toàn bộ tông môn Nam Hải Ma Vực, rất nhanh phát hiện ra dược viên.

Nơi này đương nhiên không thể thiếu một trận pháp phòng ngự, xé mở nó đối với Lâm Minh mà nói căn bản không phải là vấn đề.

Mười mấy sợi rất quất lên, không tới một khắc đã phá bỏ trận này rồi, đây vẫn là Lâm Minh cố kị dược vật trong dược viên, không dám ra tay quá mạnh, nếu không thì sẽ nhanh hơn.

Trận pháp vừa vỡ, lập tức có nguyên khí vô cùng tinh thuần tràn ra, Lâm Minh quét mắt một cái, dược vật trong dược viên Nam Hải Ma Vực so với Thần Hoàng đảo thì phong phú hơn rất nhiều!

Chỉ riêng Ma Tâm Hoa đã có bốn năm gốc, hơn nữa phiến lá càng thêm to, dày.

Thậm chí còn có vài cọng dược thảo so với Ma Tâm Hoa còn quý báu hơn.

Lúc trước Lâm Minh kế thừa trí nhớ vì Luyện Dược sư Thần Vực kia càng thêm tỉ mỉ, cho nên đối với dược thảo vô cùng có lý giải, mà chủng loại dược thảo Thần Vực cũng phong phú nhất, trên cơ bản Thần Vực có, Thiên Diễn đại lục cũng không nhất định có, mà phần lớn chủng loại ở Thiên Diễn đại lục có, Thần Vực đều đầy đủ hết.

Lâm Minh rất nhanh phân biệt hầu như toàn bộ những dược thảo này, bao gồm dược lý dược tính của chúng, chú ý cắt, ngắt, trong đó có một ít dược vật rất khó cấy ghép, những dược vật này Lâm Minh trực tiếp đào cả gốc, để vào trong hộp ngọc phong ấn lại.

Mà một ít có thể cấy ghép, cũng đào cả đất lên, để vào trong tiểu thiên thế giới của Cự Côn.

Tóm lại những dược thảo này, đẳng cấp cũng không như Vạn Niên thi thảo mà Lâm Minh tìm được ở trong Vạn Cổ Ma Khanh, tuy nhiên đan dược đẳng cấp cao cũng chưa chắc phải dùng dược liệu cấp cao để luyện, có đôi khi cũng cần dược vật cấp thấp để làm thuốc dẫn, làm phụ dược vân vân. Hơn nữa Luyện Dược sư cũng không phải luyện một lần là xong. Ở giai đoạn ban đầu, Lâm Minh phải học tập từ dược vật cơ sở tiến lên, đến lúc đó phải dùng những dược vật ở Nam Hải Ma Vực để luyện tập.

Nếu trưởng lão Nam Hải Ma Vực biết Lâm Minh cướp sạch đồng thời còn đem các loại dược liệu quý báu Nam Hải Ma Vực tích lũy nhiều năm như vậy... Cho rằng là dược liệu cấp thấp, lại còn chuẩn bị trong tương lai dùng chúng luyện tập. Vậy thì chỉ sợ sẽ giận sôi lên.

Mấy thứ này, đều là thiên tài địa bảo rất khó tìm được ở Nam Thiên Vực, rất nhiều thứ khiến Mệnh Vẫn trưởng lão cũng phải đỏ mắt.

Tuy nhiên Lâm Minh đã từng gặp qua Phạm Thiên Long Căn, Huyền Kim thần quả, cho nên đối với những thứ này cũng không có cảm giác gì...

Tất cả dược liệu, Tu Di giới, các tài nguyên khác toàn bộ đều bị thu lại, trước khi đi, Lâm Minh còn không quên để Cự Côn phát ra một đạo kim quang đánh sụp Chân Nguyên thạch mạch khoáng Nam Hải Ma Vực.

Tuy rằng nói việc này cũng không thể phá bỏ toàn bộ quặng mỏ trong Chân Nguyên thạch, nhưng mà cũng đủ để cho cảnh cáo đối phương, để bọn họ trong vòng một tháng đừng nghĩ lấy được quặng.

Làm xong tất cả, Lâm Minh điều khiển Cự Côn, không chút hoang mang rời khỏi Nam Hải Ma Vực.

Trong ngày hôm nay, võ giả Nam Hải Ma Vực tổn thất hơn ngàn người, tin tức Huyễn Vũ Thiếp và rất nhiều Nam Hải trưởng lão chạy trối chết, tông môn bị cướp sạch liền lan truyền khắp Nam Thiên Vực.

Mới đầu mọi người còn cảm thấy có chút không thể tin, nhưng mà về sau, tin tức càng ngày càng mãnh liệt, Nam Hải Ma Vực cũng không tính đi ra làm sáng tỏ, hơn nữa thậm chí thu hẹp vòng vây, thám báo lúc trước ở ven bờ Nam Hải giương nanh múa vuốt cũng xám xịt lui về trong chỗ sâu Nam Hải.

Về phần hoạt động Nam Hải Ma Vực nhằm vào Nam Thiên Vực xâm lược lúc trước, cũng dừng lại tất cả.

Cũng vì vậy, điều này làm cho mọi người không thể không tin!

Nếu nói, lúc trước ưu thế mạnh mẽ của Nam Hải Ma Vực khiến cho người ta không thể sinh ra ý niệm phản kháng trong đầu vậy thì hiện tại, Nam Hải Ma Vực lại thành một trò cười, bị người giết lên tông môn, phá tan hộ tông đại trận, nhà cửa, tài nguyên bốn phía bị người cướp sạch hủy sạch, võ giả trong tông môn thiếu chút nữa bị bắt gọn, chỉ có tông môn bị diệt môn mới thê thảm hơn chuyện này.

Nếu Nam Hải Ma Vực không phải có Huyễn Vô Cực đang bế quan chống đỡ, chỉ sợ là đã thật sự bị diệt môn!

Thật không thể tưởng tượng được, tất cả chuyện này đều do một tay thanh niên làm ra.

Ở Âm Dương huyền cung, vợ chồng Tinh Cực không khỏi chú ý tới tin tức này.

- Phu quân, ngươi thấy thế nào?

Ở trong một tòa đại điện tráng lệ, một phụ nhân mặc trường bào màu trắng đóng lại một quyển sách cổ, đặt nó lên bàn, chậm rãi nói.

Nàng nhìn qua khoảng trên dưới bốn mươi tuổi, khuôn mặt không thấy chút dấu vết năm tháng, ngũ quan tinh xảo, dáng người đầy đặn thành thục, phong tình vạn chủng.

Phụ nhân này, đúng là Âm Dương Song Tinh, Tinh Xán, là vợ Tinh Cực, hai người bọn họ cùng đảm nhiệm vị trí cung chủ Âm Dương huyền cung.

Ở trong Âm Dương huyền cung, có rất nhiều chức vị đều do hai vợ chồng cùng đảm nhiệm, bởi vì công pháp Âm Dương huyền cung rất đặc thù, thường thường hai vợ chồng cùng chiến đấu cùng nhau, phối hợp với nhau mới có thể phát huy sức chiến đấu mạnh nhất, cho nên bất kể bọn họ tu luyện, hay là làm nhiệm vụ, đi thám hiểm đều do hai vợ chồng cùng đi làm.

Tinh Cực nói:

- Người này rõ ràng là đỉnh cấp thiên tài cấp hoàng xuất thân bốn đại thần quốc, có lẽ là thái tử thần quốc cũng không chừng. Ta tạm tính hắn là ba mươi tuổi, nghe nói tu vi là Toàn Đan, ta tính hắn là Toàn Đan hậu kỳ đi, tu vi với độ tuổi này khiến người ta chấn kinh! Đây là tu vi chỉ có đỉnh cấp thiên tài cấp hoàng mới có.

- Về phần chiến lực, lại không cần phải nói, chiến lực của hắn đã có thể đánh chết Mệnh Vẫn tầng một, không phải đánh bại, mà là đánh chết! Toàn Đan vượt cấp chiến Mệnh Vẫn, so với Tiên Thiên vượt cấp chiến Toàn Đan thì càng khó hơn, người nọ không hề nghi ngờ là xuất thân từ thánh địa, sau lưng có tài nguyên đỉnh cấp và cao thủ siêu cấp chống lưng, bản thân thiên phú có kinh người, hắn có thể là một trong những thiên tài ưu tú nhất trong toàn bộ Thiên Diễn đại lục mấy ngàn năm qua.

- Phu quân, ngươi cảm thấy nhân vật như vậy, đến Nam Thiên Vực chúng ta để làm gì?

Sau khi Tinh Xán nhận được tin tức, nghi hoặc lớn nhất trong lòng chính là chuyện này, bản đồ Thiên Diễn đại lục giống như là một cái bánh mỳ bị móc rỗng, chỉnh thể gần như hình cầu, ở giữa là đất và biển, chung quanh đất và biển là bốn đại thần quốc.

Bởi vì địa mạch toàn bộ đại lục đều tụ về trung ương, cho nên linh sơn ở khu vực trung ương so với khu vực linh địa xa xôi dôi ra rất nhiều.

Nhiều linh địa, nguyên khí thiên địa phong phú, thiên tài địa bảo, Chân Nguyên thạch mạch khoáng và tài nguyên đương nhiên cũng nhiều hơn, phần lớn thánh địa đều chỉ chọn ở trong này.

Theo lý thuyết thiên chi kiêu tử trong bốn đại thần quốc, căn bản là sẽ không đi tới Nam Thiên Vực, nơi này đối với bọn họ mà nói thì tương đối xa xôi, trừ U Ma đế thành ba ngàn năm trước đột nhiên quật khởi ra, tự nhiên xuất hiện một U Minh đại đế có thực lực có thể so sánh với Thánh Chủ thánh địa bốn đại thần quốc, lúc đó mới khiến cho Nam Thiên Vực lọt vào ánh mắt bốn đại thần quốc, thời gian còn lại, Nam Thiên Vực ở trong mắt bốn đại thần quốc cũng không tính là gì, giống như là thành phố lớn với nông thôn vậy.

Đây cũng là nguyên nhân mà Nam Hải Ma Vực dần dần giết vào đất liền, so sánh với nó thì tài nguyên trong biển cằn cỗi hơn một ít.

- Chẳng lẽ hắn đi lịch lãm? H coi trọng cái gì đó của Nam Hải Ma Vực, cho nên mới cướp đoạt.

Tinh Xán suy tư một chút, mới nói như thế.

- Cướp đoạt đồ vật cũng chưa chắc, Nam Thiên Vực rất khó có vật gì có thể lọt vào tầm mắt đám thiên chi kiêu tử kia. Ta đoán chắc là báo thù cho bạn cũ đi. Ba ngàn năm trước, U Minh đại đế vì luyện một loại ma công cho nên cần tìm một nữ nhân có thể chất đặc thù, mà tìm tới tìm lui, lại tìm được một con gái nhỏ của một vị Thánh Chủ của bốn đại thần quốc, hắn tính vụng trộm bắt đi, nhưng mà cuối cùng lại bị bại lộ, U Minh đại đế bị mấy đại Thánh Chủ liên thủ tiêu diệt.

Từ đó về sau, Nam Hải Ma Vực liền bị thần quốc dòm ngó, chỉ là đối phương mãi co đầu rụt cổ ở Nam Hải, làm việc điệu thấp, đẳng cấp tông môn cũng không cao, thần quốc mới mặc kệ.

Lần này bọn họ trở về Thiên Diễn đại lục, muốn lại xâm chiếm Nam Thiên Vực, có thể còn có người của thần quốc nhìn bọn họ mà khó chịu, có lẽ lại có một thái tử thần quốc vừa lúc đi ra ngoài lịch lãm, vì thế mới chọn Nam Hải Ma Vực mài đao, một là xử lý Nam Hải Ma Vực cho đỡ gai mắt, thứ hai cũng là đạt tới mục đích lịch lãm, Bây giờ xem ra, thanh niên thần bí này đúng là rồng trong loài người! Thật là đáng sợ.

- Ừ, phu quân, ngươi nói có lý, hơn phân nửa là như thế, chúng ta nên làm thế nào đây?

- Không cần lo lắng, thần quốc làm việc, không phải là chuyện mà chúng ta có thể nhúng tay vào, tuy nhiên tốt nhất là nhân cơ hội này tiếp xúc với thái tử thần quốc một chút, thừa dịp thái tử lúc còn trẻ, nếu có thể giao hảo với đối phương, tương lai chúng ta sẽ được lợi vô cùng.

Tinh Cực suy nghĩ một chút, nói.

- Nói thì dễ nhưng chúng ta chỉ là loại tông môn ngũ phẩm tầng chót, muốn giao hảo với loại nhân vật như thế cũng quá khó khăn.

Tinh Xán lắc đầu, nàng làm sao không muốn giao hảo với thần quốc.

- Việc là do người, nếu có cơ hội mà không làm, vậy thì một chút cơ hội cũng không có. Lại nói tiếp, lần này Thần Hoàng đảo, Cực Không tông, Thái Huyền điện và Ngũ Hành Vực thất tông đúng là gặp đại vận, có thần quốc giúp bọn họ, chiến tranh Nam Hải có lẽ không cần lo nữa.

Nghe Tinh Cực nhắc tới Thần Hoàng đảo, Tinh Xán ánh mắt sáng lên:

- Phu quân, đúng rồi, chiết xuất tinh huyết Chu Tước dung nhập thân thể chúng ta, xúc tiến Hỏa hệ công pháp thì phải làm sao?

Âm Dương huyền cung thu lưu Thần Hoàng đảo, cũng là muốn Chu Tước, cũng chính là muốn lợi dụng tinh huyết Chu Tước để xúc tiến công pháp của bọn họ, nếu Chu Tước có thể làm được, bọn họ sẽ tiếp tục thí nghiệm Thanh Loan.

Nói tới đây, sắc mặt Tinh Cực hơi hơi trầm xuống:

- Mục Phượng Tiên tên cáo già này, bí pháp cấy ghép tinh huyết Chu Tước, nàng dù chết cũng không nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: dmca@truyentop.net

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.