🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chân nguyên toàn thân bùng nổ, cầm trong tay Tử Huyễn thương, lôi đình lóe ra, lúc này Lâm Minh dùng toàn lực chạy đi, giống như một Chiến Thần, thế không thể đỡ.

- Bên phải, ba mươi trượng, một kích toàn lực, xông!

Thanh âm của Ma Quang lại vang lên, Lâm Minh không chút do dự nào, chân nguyên ngưng tụ đến Tử Huyễn thương, lại lần nữa sử dụng Quán Hồng!

Lại một tiếng rắc vang lên, dường như có vách tường nào đó bị Lâm Minh đâm một thương nát bấy, ngay sau đó, Lâm Minh đã chạy ra khỏi sương mù màu đen, khi hắn dừng lại, tất cả lại đã khôi phục bình thường.

Sương mù màu xám nhạt đi rất nhiều, trên đỉnh đầu có thể nhìn thấy tinh không lờ mờ.

Đi ra!

Lâm Minh thở phào một hơi, tuy nhiên cũng không buông lỏng cảnh giác, một hơi chạy hơn mười dặm, lúc này hắn mới dừng chân lại.

- Vừa rồi là cái gì vậy?

Lâm Minh hỏi Ma Quang.

Ma Quang do dự một chút, có chút không chắc chắn, nói:

- Có lẽ là... Huyết Yêu cốt.

- Đó là cái gì?

Khi Lâm Minh nói tới đây, vài người khác cũng lần lượt lao ra khỏi vách tường sương mù bị Lâm Minh đập nát kia, trải qua biến cố khi nãy, mười người chỉ còn lại tám, ai nấy đều kinh hãi, sắc mặt tái nhợt.

Thật là đáng sợ!

Đối với những võ giả đi sát đạo này mà nói, sinh tử hiểm địa thì bọn họ cũng không sợ hãi, nếu không thì bọn họ cũng sẽ không đến Thông Thiên tháp.

Nhưng loại cảm giác quỷ dị khi nãy, cái chết thê thảm kia, lại làm cho bọn họ cực kỳ sợ hãi, sởn tóc gáy.

- Vị tiểu huynh đệ này tên là Lâm Minh phải không...

Tát Đạt nhìn về phía Lâm Minh, có chút kinh ngạc, vừa rồi sương mù màu xám kia, tuy rằng hắn chưa từng thấy qua, nhưng cũng biết nó tuyệt đối không dễ phá vỡ, bất cẩn một chút thì sẽ toàn quân bị diệt, nhưng lại bị Lâm Minh phá giải.

- Phải!

Lâm Minh lạnh nhạt nói.

- Lâm tiểu huynh đệ, ngươi nhìn thấu tuyệt địa kia ư? Tìm ra con đường phá trận ư?

Vừa rồi Tát Đạt chú ý tới, khi Lâm Minh lao ra, đã có một lần biến hướng, rốt cuộc là vô tình biến hướng, hay là hắn đã nhìn ra cái gì đó?

Tát Đạt vừa hỏi vậy, Lam Thấm cũng tò mò nhìn Lâm Minh, những người khác cũng mang vẻ mặt nghi hoặc.

Lâm Minh quyết đoán lắc lắc đầu, nói:

- Ta chỉ cảm thấy chờ chết thì không bằng liều một phen, đi loạn một hướng, không nghĩ tới lại thật sự lao ra được.

Lâm Minh nói vậy, Tát Đạt liền có chút hiểu ra, kỳ thật hắn cũng không cho rằng Lâm Minh có bản sự này, dù sao thì Lâm Minh cũng là lần đầu tiên tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh.

Về phần các thanh niên Yêu Tinh tộc khác, nghe vậy thì cảm thấy buồn bực, sớm biết vậy, bọn họ cũng chọn bừa một hướng, tại sao khi đó lại không nghĩ ra nhỉ!

Một đường dẫn dắt mọi người lao ra, một anh hùng cứu mỹ nhân, có khi còn nắm được trái tim của Lam Thấm, cơ hội lớn như vậy lại bị một tên tiểu tử nhân loại đoạt mất.

Một võ giả Yêu Tinh tộc nghĩ đến đây, có chút ghen ghét lẩm bẩm:

- Trong Vạn Cổ Ma Khanh này, đi loạn hướng, ra chiêu bừa thì đều rất dễ dàng gây tai nạn chết người. Lần này chúng ta rơi vào tuyệt địa chính là bởi vì tên kia ra tay lung tung...

Lâm Minh tất nhiên nghe ra ý ghen tị trong lời của đối phương. Đối với loại ngu ngốc này, Lâm Minh hoàn toàn mặc kệ, hắn và Lam Thấm còn không phải cùng chủng tộc nữa kìa!

Tát Đạt ho một tiếng, cắt lời tên Yêu Tinh tộc kia, nói:

- Mặc kệ như thế nào, lần này ít nhiều cũng nhờ Lâm tiểu huynh đệ, tuy nhiên về sau quả thật không nên xúc động nữa, bất kể ai ra tay, trước tiên đều phải ra sức áp chế thực lực. Không nên làm ra hành động quá kịch liệt, khiến cho tà vật ngủ say tỉnh lại.

- Tốt lắm, nghỉ ngơi một chút, chúng ta chuẩn bị xuất phát.

Tát Đạt nhìn tinh không, lại xác định phương hướng, mặc dù có chút lệch khỏi con đường ban đầu, tuy nhiên vấn đề cũng không lớn.

Lâm Minh không để ý tới mọi người, mà ý thức chìm vào trong tinh thần chi hải, tiếp tục hỏi Ma Quang:

- Ma Quang, cái gì là Huyết Yêu cốt?

Ma Quang đáp:

- Ma Thần Chi Cốt là năng lượng lưu lại của những đại năng đã chết, ở trong lòng đất mấy chục vạn năm, ngưng kết thành tinh thể lưu ly, bình thường trong Ma Thần Chi Cốt chỉ có năng lượng thuần túy, ý chí đã sớm tan hết, tuy nhiên đôi khi cũng có ngoại lệ, một vài thượng cổ đại năng, hoặc là do ý chí quá mạnh mẽ, hoặc là do tu luyện công pháp kỳ lạ nào đó, ý chí trải qua hơn vạn năm mà không tiêu tan, chỉ bị suy yếu, cuối cùng nó sẽ dung nhập vào trong Ma Thần Chi Cốt, hình thành một loại Ma Thần Chi Cốt đặc biệt, được chủgọi là Huyết Yêu cốt, loại Ma Thần Chi Cốt này có ý chí của riêng mình, sẽ chủ động hấp thu tinh huyết của võ giả, bổ sung tinh hồn bị hao tổn của mình, nếu mà có đủ tinh huyết, cuối cùng nó sẽ có thể tu luyện thành yêu!

Lời này của Ma Quang làm cho Lâm Minh hít một hơi khí lạnh, thiên hạ thật là to lớn, không thiếu thứ kỳ lạ, trong Ma Thần Chi Cốt được dung nhập ý chí của đế giả, sau đó sinh ra ý thức, tu luyện thành yêu, ngẫm lại cũng thấy khó tin.

Tuy nhiên... Dùng tinh huyết bổ sung tinh hồn bị hao tổn...

Lâm Minh đột nhiên ngẩn ra, chẳng phải Ma Phương cũng như vậy hay sao!

Ngay cả Ma Quang, lúc trước cũng muốn hấp thu tinh huyết của viễn cổ Cự Ma, đáng tiếc là không thể thực hiện được mà thôi.

Điều này càng làm cho Lâm Minh khẳng định hơn phán đoán ban đầu, trong Ma Phương quả thật có một linh hồn cường đại bị hao tổn, chờ đợi tinh huyết của cường giả đến tu bổ.

- Ma Quang, Huyết Yêu cốt này có phải là thiên giai Ma Thần Chi Cốt hay không?

- Điều này thì ta cũng không rõ ràng lắm, tuy nhiên cho dù không phải là thiên giai, thì cũng là địa giai thượng đẳng, nếu ngươi có thể thu được một khối, chẳng những có thể giúp ngươi mau chóng đột phá Toàn Đan, mà cũng có thể dùng để bồi dưỡng Chiến Linh của ngươi, Huyết Yêu cốt tuyệt đối là thứ tốt để ma luyện Chiến Linh!

Ma Quang dụ hoặc.

- Tốt đến mấy thì cũng vô dụng, ta cũng không chiếm được, vừa rồi cái mạng này suýt chút nữa cũng mất rồi...

Lâm Minh lắc đầu, trong lòng cũng có chút tiếc hận, nhưng khả năng của mình tới đâu thì hắn vẫn rất rõ ràng.

- Hắc hắc, dựa theo lẽ thường mà nói, loại Huyết Yêu cốt này quả thật không phải có thể mơ tưởng được, tuy nhiên... Ngươi có Chiến Linh, đây chính là chỗ dựa lớn nhất của ngươi!

- Nga?

Lâm Minh nghi hoặc.

- Chỗ khác nhau lớn nhất giữa Huyết Yêu cốt với Ma Thần Chi Cốt chính là trong Huyết Yêu cốt ẩn chứa ý chí của đế giả, sau khi nó sinh ra ý thức thì sẽ chủ động săn giết võ giả, hấp thu tinh huyết của họ, nó giống như một con nhện giăng tơ, chờ võ giả vướng vào! Mà thủ đoạn công kích của Huyết Yêu cốt chính là ý chí công kích, vừa rồi hai tên Yêu Tinh tộc trúng chiêu kia chính là bị Huyết Yêu cốt đánh bại trong thế giới ý chí, khiến cho họ không thể phản kháng được trong thế giới thật.

- Nhưng ngươi lại khác, ngươi có Chiến Linh, chắc chắn sẽ không đến mức như thế!

Lâm Minh hơi trầm ngâm, trong Đế Giả chi lộ, khi hắn đối mặt với Chiến Linh của đế giả, chênh lệch rất lớn, bây giờ hắn vẫn còn nhớ rất kỹ.

Hắn không kìm được nói:

- Chiến Linh của ta mới chỉ là hình thức ban đầu, mà thượng cổ cường giả lưu lại Huyết Yêu cốt kia, lúc trước e là đã sớm ngưng tụ Chiến Linh đại thành rồi! Ta e rằng còn xa mới là đối thủ của nó.

Ma Quang lắc lắc cái đầu chó của mình, lộ ra bộ dáng “ngươi chỉ biết một mà không biết hai”, nói:

- Thượng cổ cường giả đương nhiên ngưng tụ đại thành Chiến Linh, nếu không thì hắn cũng không có khả năng lưu lại Huyết Yêu cốt, tuy nhiên tên đại năng kia đã chết quá lâu rồi, ít nhất cũng đã mười mấy vạn năm, dù có cường đại đến mấy đi nữa, thì ý chí cũng sẽ chậm rãi suy yếu, ý chí trong Huyết Yêu cốt này đã sớm không liên quan tới tên thượng cổ đại đế chết đi kia, nó chỉ là một huyết yêu, dựa vào cắn nuốt người khác để biến thành mạnh hơn, muốn tu luyện thành tinh. Thực lực của nó sẽ không mạnh hơn ngươi, nếu không thì ngươi cho rằng khi nãy mình còn có thể trốn ra được hay sao?

Lời này của Ma Quang làm cho Lâm Minh có chút động tâm, nếu thật sự có thể lấy được Huyết Yêu cốt này, thì chỗ tốt không cần nói cũng biết, sau khi đột phá Toàn Đan, hắn sẽ có thực lực quay về Nam Thiên Vực!

Nam Thiên Vực, đó là nơi mà Lâm Minh vẫn luôn vướng bận trong lòng, hắn chỉ hận không thể lập tức trở về đó.

- Làm sao tìm được nó?

Lâm Minh hỏi.

- Hắc hắc, chỉ cần nghe theo bản thánh là được rồi, tuy nhiên... Bản thánh có một điều kiện, đó chính là... Sau khi bắt được con Huyết Yêu cốt này, phải chia cho ta một nửa!

- Được!

Lâm Minh suy nghĩ một chút, sau đó đáp ứng.

Huyết Yêu cốt vốn chính là bảo vật, có năng lực ma luyện Chiến Linh, có lẽ cũng có tác dụng lớn cho Ma Quang chữa trị linh hồn bị hao tổn.

Không có Ma Quang, Lâm Minh căn bản không bắt giữ được Huyết Yêu cốt kia, huống chi những năm gần đây hắn có quan hệ đôi bên cùng có lợi với Ma Quang, hơn nữa Lâm Minh cũng nhận được từ Ma Quang không ít chỗ tốt, chia một nửa Huyết Yêu cốt cho nó thì cũng hợp tình hợp lý.

- Tốt, hiện tại ta nói cho ngươi biết bí quyết bắt giữ Huyết Yêu cốt...

Phương pháp bắt giữ Huyết Yêu cốt còn đơn giản hơn Lâm Minh nghĩ, hắn đại khái đã hiểu rõ, sau đó lập tức đứng lên, đi về phía sương mù màu xám khi nãy.

- Lâm Minh, ngươi đi đâu vậy?

Nhìn thấy Lâm Minh bước trở về, Tát Đạt sửng sốt một chút, tuyệt địa kia thì hắn nhớ lại mà vẫn thấy rợn tóc gáy, Lâm Minh lại còn muốn quay lại đó ư?

Lâm Minh thuận miệng nói:

- Khi nãy ta ra tay, lực phản chấn quá mạnh, chạy vội vàng, làm rơi một chiếc Tu Di giới, bên trong có vài thứ quan trọng của ta, ta muốn quay lại tìm!

Làm rơi Tu Di giới ư?

Thật sự bất cẩn tới mức này hay sao!

Bình thường mà nói, các võ giả đều lưu lại trên Tu Di giới một tia cảm giác, vừa rơi là sẽ biết ngay, tuy nhiên trong tình huống vừa rồi, có bị rơi một cái Tu Di giới thì cũng rất có khả năng.

- Trong Tu Di giới có thứ gì quý giá, thì cũng không quý giá bằng tính mạng chứ!

Một thanh âm giòn tan vang lên, chính là Lam Thấm vừa nói, theo nàng thấy, hiện tại Lâm Minh quay trở về, chắc gì đã có vận khí tốt như vậy, có khi còn chết trong đó cũng nên.

Hắc Khôi tôn chủ lại dùng ánh mắt như nhìn một tên ngu ngốc mà nhìn Lâm Minh, vài tên Yêu Tinh tộc khác cũng đều mang vẻ mặt vui sướng khi thấy người khác gặp họa. Bọn hắn đều cho rằng lần này Lâm Minh đi chắc chắn sẽ phải chết.

- Lâm huynh, trong Tu Di giới của ngươi rốt cuộc có cái gì vậy? Tài nguyên thì có thể tìm được sau, cũng có thể bảo tổng tôn đại nhân cấp cho ngươi!

Huyết Viêm tôn chủ nói, sau đó hắn lại dùng chân nguyên truyền âm với Lâm Minh:

- Lần này chúng ta có nhiệm vụ chủ yếu là tiến vào phạm vi một ngàn hai trăm dặm, tìm kiếm cơ duyên cho tổng tôn đại nhân, đây mới là thứ trọng yếu nhất, một chút tài phú của ngươi đã vậy thì kệ nó đi!

Nghe Huyết Viêm tôn chủ dùng chân nguyên truyền âm, Lâm Minh cũng cảm thấy bi ai cho hắn, vội vã chạy tới khu vực trung tâm chịu chết, còn là để tìm cơ duyên cho người khác.

- Huyết Viêm huynh, trong giới chỉ kia của ta có một vài vũ khí, đan dược, trận kỳ rất quan trọng của ta, liên quan đến sức chiến đấu của ta.

Lâm Minh lại nói bừa.

- Được rồi, ngươi đi đi, đi sớm về sớm.

Huyết Viêm tôn chủ đành phải nói vậy.

- Lâm Minh, chúng ta chỉ chờ ngươi nửa canh giờ, nếu sau nửa canh giờ mà ngươi còn không quay lại, chúng ta sẽ tiếp tục ra đi.

Tát Đạt thấy Lâm Minh đã quyết tâm quay lại, nên chỉ có thể nói như vậy.

Lâm Minh gật đầu, nói:

- Tốt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.