🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lâm Minh đứng ở trước mặt Tần Hạnh Hiên, chậm rãi thả chén canh trong tay ra, nói:

- Mới vừa rồi nghe mấy người các ngươi nói muốn quét ngang ba mươi sáu nước, ta là rất mong đợi, ta liền đứng ở chỗ này, các ngươi tới quét thử một chút coi.

- Ha ha, tên ngu ngốc này thật sự coi mình là đại biện toán, các huynh đệ xông lên, thỏa mãn nguyện vọng của hắn, quét tên ngu ngốc này ra giống như quét đồ bỏ đi vậy.

Nói chuyện chính là một võ giả áo xanh, hắn suy nghĩ tự mình một người chưa chắc đánh thắng được, mọi người cùng nhau tiến lên, không tin tàn bạo không chết được ngươi.

Theo một tiếng quái khiếu của võ giả áo xanh, bốn người cùng nhau lao ra, Lâm Minh đứng ở tại chỗ, chẳng những không tránh, ngược lại hai mắt nhắm nghiền.

Võ giả áo xanh không biết Lâm Minh đang làm cái trò gì, tuy nhiên nhìn kiếm sắp rơi vào trên mặt Lâm Minh, khóe miệng võ giả áo xanh nổi lên một tia cười ác độc, hiện tại không bổ đôi ngươi cũng không thể!

Mắt thấy công kích của bọn họ liền rơi xuống, Lâm Minh đột nhiên mở hai mắt ra, ánh mắt đảo qua.

Nước xoáy màu đen giống như hoa sen đen lặng lẽ trán phóng, cắn nuốt hết thảy chung quanh, Luân Hồi võ ý bột phát ra, trong lúc nhất thời vô số huyễn tượng tràn vào đầu óc bốn gã võ giả, thân thể bốn người chấn động, tinh thần chi hải nhấc lên sóng gió cuồn cuộn, ý thức tự chủ bị đột kích làm cho rối tinh rối mù, công kích trong tay bọn họ cũng đã rơi xuống, hai mắt cũng trở nên dại ra không ánh sáng, con ngươi mất đi tiêu cự.

Phù phù! Phù phù!

Bốn võ giả giống như chó chết té ngã trên đất, miệng sùi bọt mép, thân thể run rẩy như bị kinh phong.

Âu Dương Tử Vân nhìn mà cảm thấy u mê, chỉ dùng một cái ánh mắt liền ngã bốn người? Hắn làm sao làm được?

Theo bản năng nắm chặt chuôi kiếm, ánh mắt Âu Dương Tử Vân nhìn lại Lâm Minh đã có một tia sợ hãi.

Những người xem náo nhiệt trong đại sảnh trong nháy mắt kia cũng chú ý tới Lâm Minh, tiểu tử này là xuất hiện từ nơi nào a. Mặc dù mới vừa rồi thực lực bốn người kia không được tốt lắm, nhưng dù gì cũng là võ giả Luyện Cốt đỉnh phong, làm sao lại toàn bộ gục xuống một cách không giải thích được như vậy?

- Có chút ý tứ.

Một thanh niên tu vi đạt tới Ngưng Mạch sơ kỳ nhàn nhã đi chơi thong dong uống rượu, ánh mắt nhìn về Lâm Minh tràn đầy thần sắc cảm thấy hứng thú, một võ giả xuất thân từ ba mươi sáu nước, có thể đạt tới thực lực như vậy, thật sự bất khả tư nghị.

Đối với bốn võ giả này, Lâm Minh đã nương tay, dĩ nhiên hắn không thể thật sự biến bọn họ thành ngu ngốc, tuy nhiên điều này cũng đủ để cho bọn họ chịu được, tinh thần chi hải bị hao tổn, không có mười ngày nửa tháng, đừng nghĩ khôi phục như cũ.

Mắt thấy đá phải thiết bản, sắc mặt Âu Dương Tử Vân hết sức khó coi, tuy nhiên Nam Hoa lâu nhiều người nhìn như vậy, trong đó không ít người còn là đệ tử những phân tông khác của Thất Huyền cốc, nếu như hôm nay hắn làm Ô Quy lui đầu, những người này nhất định sẽ trở lại tông môn tuyên dương nơi nơi, bảy đại phân tông, tranh giành một hơi, Hợp Hoan tông dung túng đệ tử trong tông không vượt qua mức độ bên trong tông ngầm đồng ý, nhưng là nếu như không ương ngạnh còn bị thu thập, vậy thì thể diện ném đi được rồi.

Hắn kiên trì nói:

- Tiểu tử, đừng cố lộng huyền hư ở trước mắt ta! Ngươi mới vừa rồi thi triển chính là công kích linh hồn sao? Nếu như tinh thông loại phương thức công kích này, dưới tình huống thực lực sai biệt không lớn, có thể chết ngay lập tức, nhưng là đụng phải người có thực lực so với ngươi còn mạnh hơn, lại một chút chỗ dùng cũng không có. Ngược lại sẽ gặp phải cắn trả, cái này cũng không đại biểu ngươi mạnh bao nhiêu.

Dù sao Âu Dương Tử Vân xuất thân từ đại tông môn, kiến thức không ít, nói ba xạo, nhưng cũng chó ngáp phải ruồi nói đúng về Luân Hồi võ ý của Lâm Minh, tuy nhiên hiệu quả của Luân Hồi võ ý cường đại hơn nhiều so với Âu Dương Tử Vân dự đoán. Chẳng qua là Lâm Minh còn chưa hoàn toàn khai phá ra ngoài.

- Ngươi nếu là có thể đón lấy một chiêu của ta đây, thì ta sẽ thua tâm phục khẩu phục.

Âu Dương Tử Vân vừa nói, cả người đốt lên tử hỏa quỷ dị, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, xong làm cho người ta cảm thấy quỷ dị chính là ngọn lửa này chẳng những không nóng rực, ngược lại có một cỗ khí âm hàn đập vào mặt, cái bàn phía sau hắn, sàn nhà dưới chân, rất nhanh kết lên một tầng băng tím, một lát, cái bàn bị băng tím bao ở trong lại hóa thành tro bụi một cách bất khả tư nghị, phảng phất giống như trong băng có lửa.

Đây là chiêu thức Tử Viêm Cốt Mâu mà Âu Dương Tử Vân mới lĩnh ngộ khi đạt tới tầng thứ tư Hợp Hoan thần công, thi triển ra cực kỳ hao tổn chân nguyên, vốn là chuẩn bị sử dụng ở hội võ của tổng tông, nhưng là hiện tại, lại không thể không dùng đi ra ngoài trước tiên.

Lâm Minh chắp tay đứng ở tại chỗ, mặc cho Âu Dương Tử Vân tụ thế, không có ý xuất thủ.

Tử viêm sáng quắc, ước chừng qua năm sáu thời gian hô hấp mới chậm rãi ngưng tụ thành một cây cốt mâu màu tím ở trên tay phải Âu Dương Tử Vân, từng đợt tiếng quỷ khóc, truyền ra từ trong thân mâu.

Sắc mặt Âu Dương Tử Vân cũng trở nên tái nhợt vô cùng, Hợp Hoan thần công cũng là chút ít chiêu thức chí âm chí hàn, thi triển ra sẽ tiêu hao đại lượng máu huyết của người thi triển, cho nên mới không thể không thải âm bổ dương, dùng âm nguyên của nữ tử để đền bù.

Âu Dương Tử Vân ngưng tụ ra cốt mâu màu tím, hiển nhiên đã đến cực hạn, tựu giống với một lão đầu gầy vung một thanh đại chùy hai ba mươi cân, mắt thấy mình cũng không thể nắm trong tay.

- Chết!

Âu Dương Tử Vân khó khăn hộc ra cái chữ này, cốt mâu màu tím trong tay tác động tử viêm vô tận, lúc gian nan ném đi, Lâm Minh lắc đầu thở dài nói:

- Rốt cuộc chuẩn bị cho tốt rồi sao? Món ăn của chúng ta cũng nguội, loại chiêu thức này của ngươi cũng có thể lấy ra giết địch? Không phải đã sớm bị người ta lăng nhục rồi?

- Ngươi...

Âu Dương Tử Vân bị Lâm Minh châm chọc một kích, thiếu chút nữa không khống chế được cốt mâu trong tay, chiêu này của hắn quả thật không có biện pháp dùng cho thực chiến, bởi vì Âu Dương Tử Vân mới vừa đột phá Hợp Hoan thần công tầng thứ tư, Tử Viêm Cốt Mâu căn bản là khống chế không tốt, một lão đầu gầy dùng đại chùy đối địch, vung lên cũng mất nửa ngày thời gian, chẳng những không đánh tới người, làm không tốt còn có thể trẹo thắt lưng, nện vào chân.

Âu Dương Tử Vân sở dĩ dùng chiêu này đối phó Lâm Minh, chính là trông cậy vào Lâm Minh tự cho mình hơn người, thoái thác đón đỡ một chiêu này của hắn, nói như vậy, hắn sẽ có cơ hội âm thầm tính kế Lâm Minh.

- Ngươi... Không dám nhận sao?

Âu Dương Tử Vân dùng tới phép khích tướng, hắn cơ hồ là nặn ra mấy chữ này từ trong kẽ răng, sắc mặt càng thêm tái nhợt, bây giờ nói chuyện đối với hắn mà nói cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Lâm Minh phảng phất nghe được một chuyện hết sức buồn cười, cười nói:

- Ta tại sao phải nhận?

Vừa dứt lời, hắc mang trong mắt của hắn chợt lóe, nước xoáy màu đen vô thanh vô tức bao phủ xuống, cắn nuốt sạch Âu Dương Tử Vân.

Ầm!

Âu Dương Tử Vân chỉ cảm thấy đầu phảng phất giống như nổ tung trong nháy mắt, vô số tin tức huyễn tượng tràn vào tinh thần chi hải, vốn là hắn đã gần tới cực hạn, căn bản là không có chút lực phản kháng nào, thân thể chấn động, trực tiếp một đầu ngã quị, mà Tử Viêm Cốt Mâu trong tay của hắn, mất đi linh hồn lực của Âu Dương Tử Vân khống chế, hô một cái tiêu tán.

Cốt mâu hóa thành tử hỏa chí âm chí hàn, bay vụt tứ tán.

Những ngọn lửa lạnh như băng này, nếu như bắn ra, sợ rằng sẽ hủy diệt cả tửu lâu, ngay sau khi mất đi ý thức Âu Dương Tử Vân cũng sẽ gặp tai ương.

Mà đúng lúc này, một hắc y nhân lao ra từ trong lầu hai, vung tay lên, một cỗ nước xoáy khí lưu cường đại xuất hiện không có căn cứ, vòng quanh tất cả tử viêm, thu được trong tay, áp súc thành một viên cầu tử hắc, rồi sau đó hắc y nhân tiện tay vung lên, viên tử hắc như mũi tên bắn ra, phá vỡ cửa sổ, bắn thẳng đến phía chân trời, cuối cùng biến mất ở trong tầm mắt mọi người.

Lâm Minh đã sớm phát hiện ra hắc y nhân này, từ lúc bắt đầu xung đột, hắn tựu xuất hiện ở lầu hai, khoanh tay đứng nhìn, Lâm Minh đoán được hắn là một phần cao thủ của Nam Hoa lâu, tửu lâu lớn như thế, lại mở ở địa phương nhạy cảm như vậy, làm sao có thể không có cao thủ trấn giữ.

Người xem chung quanh cũng không ngờ rằng sẽ là loại kết quả này, bọn họ vốn đang cứ chờ xem Lâm Minh phá giải Tử Viêm Cốt Mâu như thế nào, lại không nghĩ rằng hắn căn bản không nói tới phong phạm cao thủ, đã động thủ trước khi Âu Dương Tử Vân ném ra cốt mâu, nếu như không phải là hắc y nhân kia cứu tràng, Âu Dương Tử Vân cũng sẽ bị tử viêm do chính mình thả ra đốt chết.

Hắc y nhân nhướng mày nhìn về phía Lâm Minh, tu vi người này là Hậu Thiên đỉnh phong, không hề kém bao nhiêu so với Cầm Tử Nha.

- Tiểu tử, ngươi điên rồi, nếu không phải ta xuất thủ kịp thời, hôm nay ngươi cũng đừng nghĩ rời đi Nam Hoa lâu.

Lâm Minh xin lỗi, cười nói:

- Tiền bối đã sớm vận sức chờ phát động, nghĩ đến cũng sẽ không ngồi xem đệ tử hạch tâm của Hợp Hoan tông chết ở Nam Hoa lâu a, nếu không phiền toái của Nam Hoa lâu sẽ không ít hơn so với ta.

Sắc mặt hắc y nhân cứng đờ, lại nhất thời nghĩ không ra nói cái gì để phản bác Lâm Minh, cuối cùng chỉ có thể nặng nề hừ một tiếng, dùng cái này để diễn tả sự bất mãn của hắn, người trẻ tuổi này thật đúng là một kẻ điên, hắn tựu khẳng định chính mình sẽ xuất thủ sao? Hắn cũng không cho rằng bản thân Lâm Minh có thể xuất thủ cứu tràng dưới tình huống bốn phía đều là tử viêm.

- Tuy nhiên người này có thể phát hiện ra ta, cũng là một cái bản lĩnh, lĩnh hồn lực của hắn quả thật vô cùng cường đại, đại khái là năm phẩm thượng đẳng trời sinh, thậm chí thiên phú linh hồn là lục phẩm hạ đẳng

Hắc y nhân tu vi Hậu Thiên đỉnh phong, mặc dù không tới cảnh giới phản phác quy chân, nhưng cũng dòm đến một chút môn lộ, mới vừa rồi hắn che giấu hơi thở đứng ở lầu hai, lại không nghĩ rằng sẽ bị Lâm Minh phát hiện.

Hắc y nhân nhìn Lâm Minh, liếc mắt một cái thật sâu, quay đầu rời đi.

Lúc này, mấy đồng bạn Âu Dương Tử Vân lúc trước bị Lâm Minh mê đi đã tỉnh lại, bọn họ thấy Âu Dương Tử Vân gục trên mặt đất giống như chó chết, cổ co rụt lại, cố nén nhức đầu, kéo Âu Dương Tử Vân, xám xịt rời đi, nhìn cũng không dám liếc mắt nhìn Lâm Minh một cái.

Ánh mắt của võ giả chung quanh ánh mắt rơi vào trên người Lâm Minh, thần sắc khác nhau.

- Võ giả tinh thông linh hồn lực, thật là hiếm thấy, không nghĩ tới ba mươi sáu nước cũng xuất hiện một thiên tài coi như là khá lắm rồi.

Võ giả nói chuyện tu vi đạt đến Ngưng Mạch kỳ, có tư chất để kiêu ngạo, công kích linh hồn theo như lời Âu Dương Tử Vân, ở dưới tình huống thực lực kém không nhiều lắm thậm chí có thể tạo thành hiệu quả chết ngay lập tức, nhưng là đối phó với người có thực lực vượt qua mình, tùy tiện sử dụng công kích linh hồn ngược lại có thể gặp phải cắn trả.

- Chớ xem thường hắn, mới vừa rồi hắn cùng một thời gian giải quyết bốn võ giả Luyện cốt đỉnh phong, cường độ linh hồn lực rất kinh người, nói có thể có thiên phú linh hồn lục phẩm, ta xem võ giả mới vào Ngưng Mạch kỳ cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.

- Ừm, tuy nhiên nhiều lắm là giết vào trước một trăm năm mươi, phía trước một trăm năm mươi, ít nhất cũng là cảnh giới Ngưng Mạch sơ kỳ, hơn nữa cũng là thiên tài vượt xa võ giả cùng giai.

Võ giả ở Nam Hoa Lâu dùng chân nguyên truyền âm rối rít nghị luận, có ít người đã âm thầm nhó kỹ dung mạo Lâm Minh, chuẩn bị thông báo cho gia tộc hoặc là tông môn.

Lúc này, ở trong một gian phòng trang nhã của lầu hai Nam Hoa lâu, một thanh y nam tử bình tĩnh uống rượu, mặt không chút thay đổi, tựa hồ kịch chiến mới vừa rồi phát sinh ở lầu dưới không có ở trong cùng một thời không với hắn vậy.

- Tiểu tử này có chút ý tứ.

Ở trước người thanh y nam tử, còn có một tử y nhân, tu vi Ngưng Mạch trung kỳ, sau lưng của hắn đeo một thanh trường kiếm bốn thước, rất nhiều kiếm khách mặc dù có Tu Di giới, cũng nguyện ý vác thanh kiếm ở trên lưng, dùng cái này để tập luyện sự ăn ý giữa mình cùng kiếm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.