🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nghe Lâm Minh nói như vậy, nữ nhân áo đỏ chỉ đành nhận mệnh, nhắm hai mắt lại, tuy rằng vẻ mặt nàng vẫn như trước, nhưng trong mắt đẹp lại có chút run rẩy, cho thấy lúc này nàng rất khẩn trương.

Nhưng đợi hơn nửa ngày, loại cảm giác làm cho nàng khẩn trương sợ hãi vẫn không truyền đến, nữ nhân áo đỏ khó hiểu mở mắt ra, thấy Lâm Minh đang đỏ mặt nhìn ngực trái của mình, bàn tay ngừng giữa không trung, không duỗi ra, cũng không co lại.

Nữ nhân áo đỏ dở khóc dở cười:

- Ngươi đang làm gì vậy?

- Ta...

Lâm Minh không biết nói gì, nếu là Tần Hạnh Hiên, Uông Vũ Hàm, thậm chí là Bạch Tĩnh Vân ở trước mặt hắn, tuy rằng hắn sẽ ngượng ngùng, nhưng cũng không nhăn nhó như vậy, nhưng nữ nhân trước mặt này quá cường đại, giống như một tên ăn xin có cơ hội vuốt ve một nàng công chúa vậy, nói không khẩn trương là giả. Hơn nữa Lâm Minh sợ nhất là một khi nàng bị sờ soạng, sau này bị ám ảnh tâm lý, muốn giết người cho hả giận, vậy thì hắn sẽ chết oan a!

- Ta muốn nói rõ ràng trước... Lát nữa ta đặt tay lên, vạn nhất không có thể kéo Tử Giao Thần Lôi ra...

- Không lấy ra được thì ta cũng sẽ không giận chó đánh mèo ngươi.

- Vậy... Sau này ngươi sẽ không giết ta chứ...

Nghe được lời này của Lâm Minh, nữ nhân áo đỏ tức giận nói:

- Ngươi dài dòng lắm vậy, chẳng lẽ muốn ta thề với võ đạo chi tâm hay sao?

- Ách... Không cần.

Lâm Minh hít sâu một hơi, chậm rãi đặt tay trên ngực nữ nhân áo đỏ, lúc này trong lòng bàn tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi.

Khi ngực bị đè lên, nữ nhân áo đỏ nhẹ nhàng run rẩy một cái, tay của Lâm Minh do khẩn trương nên đã nóng rực, đặt lên trên ngực nàng, có một loại cảm giác rất khác thường.

- Được rồi... Ta bắt đầu đây!

Lâm Minh nuốt một ngụm nước miếng, tay hắn vẫn rất quy củ, không dám sờ loạn chút nào, nhưng cảm giác mềm mại này vẫn ập tới, hắn không kìm được thấy đầu lưỡi khô nóng, đây không chỉ là lần đầu tiên hắn chạm vào nữ nhân, mà còn là do đối phương có thân phận tôn quý, mang đến cảm giác kích thích rất mãnh liệt.

Võ đạo chi tâm của Lâm Minh rất kiên quyết, nhưng về mặt tình cảm thì hắn lại không có chút thiên phú hơn người nào.

Chân nguyên hùng hậu được vận chuyển, không ngừng đưa vào trong cơ thể nữ nhân áo đỏ, bắt đầu hấp thu dẫn dắt lôi đình lực, mà cùng lúc đó, nữ nhân áo đỏ cũng vận chuyển chân nguyên, bao vây tiễu trừ Tử Giao Thần Lôi.

Hai người một trước một sau, hai mặt giáp công, Tử Giao Thần Lôi bị kinh động. Nó bắt đầu kịch liệt va chạm, trong lúc nhất thời, ngọn lửa lồng giam do nữ nhân áo đỏ làm ra đã bị nó va chạm sắp rạn nứt.

Mà đúng lúc này, một luồng uy áp khổng lồ bao phủ xuống, Tử Giao Thần Lôi như bị dính một đòn nghiêm trọng, lập tức phản kháng yếu đi rất nhiều, ngay sau đó, một lực hút cường đại xuất hiện, kéo lôi đình lực trong cơ thể nó ra ngoài.

Tử Giao Thần Lôi luống cuống, nó bắt đầu điên cuồng va chạm vào ngọn lửa lồng giam, ngọn lửa vốn sáng lóa bị va chạm mạnh, bắt đầu lay động, nữ nhân áo đỏ cắn chặt hàm răng, sắc mặt đỏ lên. Từng giọt mồ hôi chảy xuống từ trên trán của nàng.

Lúc này Lâm Minh cũng cắn răng chịu đựng, vì dùng sức quá độ nên cảm giác kiều diễm trên tay cũng bị hắn tạm thời quên đi.

Tà Thần lực, mở ra!

Khi Lâm Minh dùng ra con bài cuối cùng, hạt giống Tà Thần mạnh mẽ chấn động, một luồng lực hút như thủy triều chui vào trong cơ thể nữ nhân áo đỏ!

Sau khi Tà Thần lực mở ra, uy áp đè xuống Tử Giao Thần Lôi đột nhiên tăng mạnh!

Hạt giống Tà Thần áp bách Lôi Linh, huyết mạch Chân Long áp bách linh hồn của Lôi Giao! Dưới hai tầng áp bách này, Tử Giao Thần Lôi hơn cảm giác được sự sợ hãi phát ra từ sâu trong linh hồn. Nó rống lên một tiếng, thân thể chợt tăng lớn vài lần, lôi đình lóe ra bên cạnh nó cũng thô bạo hơn, phát ra tiếng nổ vang đì đùng.

- Rống!

Tử Giao Thần Lôi há miệng ra, liều mạng cắn xé ngọn lửa lồng giam.

Răng rắc!

Một hàng rào bằng ngọn lửa bị cắn đứt!

Cùng lúc đó, một luồng lôi điện thực chất chui ra khỏi chỗ gãy hàng rào, trực tiếp đốt một chút máu thành tro tàn!

Thân thể nữ nhân áo đỏ chấn động, trên mặt hiện lên màu đỏ sẫm, hiển nhiên nàng đã bị một nội thương, nàng vội la lên:

- Đừng vội đối phó với Tử Giao Thần Lôi! Hấp thu lôi đình lực của nó, suy yếu nó!

Lâm Minh cắn răng gật đầu, dựa theo lời của nữ nhân áo đỏ mà làm, trong lúc vô tình, tay phải của hắn bóp chặt hơn, nữ nhân áo đỏ cảm thấy ngực trái của mình đã hoàn toàn bị Lâm Minh nắm chặt, loại cảm giác này làm cho nàng vừa thẹn vừa giận, nhưng lúc này, nàng đã hoàn toàn bất chấp những thứ này rồi.

Tử Giao Thần Lôi bắt đầu cuồng bạo, lôi đình lực trong thân thể nó đang không ngừng trôi đi.

Tuy rằng Lôi Linh là bất tử bất diệt, nhưng cũng cần nguyên khí thiên địa để duy trì, nếu không thì nó sẽ yếu ớt, nếu lôi đình lực bị tổn thất quá nhiều, nó sẽ mất đi lực lượng, để mặc cho người khác xâm lược.

So với ngọn lửa chân nguyên mà nữ nhân áo đỏ phát ra, thì luồng lực hút mang theo uy áp cường đại kia mới là uy hiếp lớn nhất đối với Tử Giao Thần Lôi, nhưng mà nó lại không thể phản kháng được loại lực lượng này.

Khi lôi đình lực bị kéo ra, toàn bộ sơn động đều phát ra ánh điện, nguyên khí thiên địa cũng bị dẫn động, không ngừng hội tụ tới gần Lâm Minh và nữ nhân áo đỏ, quay chung quanh bọn họ, hình thành một lốc xoáy màu sắc rực rỡ.

- Ta sắp đến cực hạn...

Lâm Minh đầu đầy mồ hôi, cắn răng nói.

Nữ nhân áo đỏ khẽ búng ngón tay, một viên đan dược màu đỏ thẫm bay vào trong miệng Lâm Minh, đan dược vừa vào miệng đã hòa tan, hóa thành một luồng nhiệt lưu xen lẫn kinh mạch của Lâm Minh, Lâm Minh lập tức cảm thấy chân nguyên đang gần khô kiệt của mình lại bắt đầu tràn ngập.

- Huyết Tinh đan do Huyết Tinh thạch nhũ luyện chế ra, bổ sung chân nguyên trong nháy mắt, khi nào sắp tới cực hạn thì nói cho ta biết!

Nữ nhân áo đỏ vừa nói, vừa kinh ngạc trước sức chịu đựng của Lâm Minh, nên biết rằng, lúc này không khác gì so đấu với một cường giả Tiên Thiên, nhưng Lâm Minh lại chỉ là một võ giả Luyện Cốt kỳ, nhưng lại có thể kéo dài khoảng một nén nhang thì mới đến cực hạn, thể chất của hắn thật sự là quá tốt!

Nhưng mặc dù vấn đề tiêu hao chân nguyên đã được giải quyết, Lâm Minh rất nhanh lại gặp phải một vấn đề khác, bởi vì không ngừng hấp thu lôi đình lực từ trong Tử Giao Thần Lôi, nên hiện tại, trong cơ thể Lâm Minh đã tích lũy đại lượng lôi đình lực, mặc dù hắn có hạt giống Tà Thần thì cũng không kịp nén ép, kinh mạch đã bị nhồi lớn tới mức gần như nổ tung rồi.

- Dùng Nguyên Từ thạch thai!

Nữ nhân áo đỏ nói.

- Ân!

Lâm Minh cắn răng một cái, tay trái cầm ra Nguyên Từ thạch thai, nghịch chuyển chân nguyên, những lôi đình lực mà hắn không kịp nén ép kia cuồn cuộn chảy vào trong Nguyên Từ thạch thai, như trâu đất xuống biển, biến mất không thấy nữa.

Thiên hạ đều có tương sinh tương khắc, Nguyên Từ thạch thai này chính là vật tốt nhất để chứa đựng lôi đình, hơn nữa do nó và Tử Giao Thần Lôi vốn là đồng nguyên, nên cũng sẽ không bị bài xích.

Thời gian từ từ trôi qua, một khắc, ba khắc, nửa canh giờ, một canh giờ, Lâm Minh liên tiếp ăn mười viên Huyết Tinh đan, quần áo cũng đã ướt đẫm mồ hôi.

Nữ nhân áo đỏ cũng như vậy, bởi vì mồ hôi thấm ướt, nên quần áo nàng dán sát trên người, làm lộ ra các đường cong mê người.

Nguyên Từ thạch thai hấp thu lôi đình lực, Huyết Tinh Đan bổ sung chân nguyên, trong cuộc tiêu hao chiến này, thể tích của Tử Giao Thần Lôi càng lúc càng nhỏ, màu tím trên người cũng càng mờ đi, nó đã sắp không ngăn được lực hút do hạt giống Tà Thần phát ra nữa!

- Chính là lúc này!

Cặp mắt Lâm Minh chợt sáng lên, gầm nhẹ một tiếng, mà tiếng gầm nhẹ này dường như không phải phát ra từ cổ họng hắn, mà là phát ra do xương cốt toàn thân hắn chấn động, giống như tiếng rồng ngâm cao vút!

Sau một tiếng rống này, chẳng những Tử Giao Thần Lôi bị chấn động, mà ngay cả nữ nhân áo đỏ cũng kinh ngạc, nàng nhìn Lâm Minh với vẻ khó tin, ngay vừa rồi, nàng rõ ràng cảm nhận được sự sợ hãi từ sâu trong huyết mạch, nên biết rằng trong cơ thể nàng đang chảy dòng máu Chu Tước cao ngạo, làm sao có thể như vậy được?

Lúc này không phải là lúc nghĩ nhiều, quá trình chữa thương đã đến thời điểm mấu chốt nhất, Lâm Minh cắn chặt răng, chân nguyên toàn thân bùng nổ, lực hút đạt tới cực hạn!

Xèo xèo xèo...

Trong tiếng ánh điện bắn ra, Tử Giao Thần Lôi bị kéo ra ngoài thân thể nữ nhân áo đỏ! Nửa cái đầu Giao Long đã lộ ra bên ngoài.

Vù...

Nó vừa xuất hiện, Lôi Đình chi hỏa cuồng bạo đã tràn ra bốn phía, trực tiếp đốt cháy quần áo của nữ nhân áo đỏ, ngay cả tay áo Lâm Minh cũng bốc cháy lên.

Lôi Đình chi hỏa cực nóng, quần áo trực tiếp hóa thành tro tàn, ngay cả tay phải Lâm Minh được chân nguyên che chở mà cũng bị bỏng!

Khi chân nguyên lốc xoáy bị xé nát, nguyên khí thiên địa hóa thành cơn gió, thổi bay lớp tro tàn của quần áo, hai người lập tức mở to mắt nhìn nhau.

Nữ nhân áo đỏ lập tức đỏ bừng mặt.

Lúc trước tuy rằng bị Lâm Minh nắm lấy ngực trái, nhưng ít ra còn cách một lớp quần áo, nhưng hiện tại ngay cả một mảnh vải cuối cùng cũng không còn, bộ ngực chưa từng bị người khác chạm vào của nàng lại bị một nam nhân nắm chặt như vậy, nhưng lúc này lại là thời điểm mấu chốt, nàng không thể hô dừng được, nếu không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ!

- Nhanh! Nhanh lên!

Nữ nhân áo đỏ chưa từng xấu hổ như vậy bao giờ, rất nhiều lúc, khí chất cũng cần do quần áo làm nên, mà khi toàn thân trần truồng, nữ nhân có ung dung đẹp đẽ đi nữa thì cũng sẽ mất đi vẻ bình tĩnh và ung dung, lộ ra vẻ yếu ớt bất lực.

Lâm Minh đã bao giờ được thấy cảnh này đâu! Hắn cảm thấy trước mắt trắng lóa như tuyết, đường cong mê người, sóng ngực dập dờn, hai điểm đỏ rung rung làm cho hắn hít thở không thông, tất cả đều làm cho hắn hô hấp dồn dập, miệng lưỡi khô nóng, chỉ trong một lúc thất thần này, Tử Giao Thần Lôi vốn bị kéo ra một nửa lại chui vào trong.

- Ngươi còn làm gì vậy!

Nữ nhân áo đỏ vốn luôn giữ khí chất ung dung quý phái, lúc này đã tức giận muốn chết, mình lộ ra như vậy, thiếu niên này lại còn thất thần, làm cho Tử Giao Thần Lôi thiêu chút nữa đã lùi về, nếu kiếm củi ba năm thiêu một giờ, phải làm lại một lần nữa, thì chắc nàng sẽ phát điên lên mất.

- Ách... Xin lỗi!

Lâm Minh lắp bắp nói, hắn vội vàng ăn một viên Huyết Tinh đan, lúc này, hắn cũng không dám nghĩ nhiều nữa, toàn tâm toàn ý kéo Tử Giao Thần Lôi ra.

Nhưng Tử Giao Thần Lôi này lại vô cùng ngoan cường, mắt thấy bị kéo ra một nửa, một nửa còn lại vẫn tiếp tục chống đỡ, có chết cũng không ra, giằng co với Lâm Minh.

Không có biện pháp, Lâm Minh lại không thể buông tay ra được, vẫn nắm chặt bộ ngực của nữ nhân áo đỏ.

Mắt thấy Tử Giao Thần Lôi lúc thì bị kéo ra, lúc thì lại cố chui vào, nữ nhân áo đỏ gấp tới mức sắp phát khóc, lúc này trong lòng nàng thấy mỗi giây dài như một năm, đây tuyệt đối là kinh nghiệm khó quên nhất trong đời nàng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.