Chương trước
Chương sau
- Ngươi... Vừa rồi ngươi làm cái gì?

Thanh âm thống lĩnh quân sĩ đã mất đi trấn định, thanh niên trước mắt này căn bản không giống nhân loại.

- Không làm cái gì, chỉ là rút ra một bộ phận linh hồn của ngươi.

Lâm Minh không nhanh không chậm nói:

- Người có linh hồn, sau khi tử vong linh hồn còn tồn tại, có thể chuyển sang kiếp khác, nhưng nếu linh hồn tan biến, vậy sẽ mai một không thể nhập Luân Hồi, cảnh tượng ngươi mới vừa mới nhìn đều là Luân Hồi trong trí nhớ kiếp trước của linh hồn ngươi, ta lại cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi cố ý không nói, ta sẽ rút sạch linh hồn của ngươi, cho ngươi hồn phi phách tán, không thể Luân Hồi!

Lâm Minh chỉ là bịa chuyện hù dọa, nhưng lời hắn nói giống như ác ma nỉ non, thống lĩnh quân sĩ kia nghe được hết hồn!

Người Nam Cương đều có tín ngưỡng tôn giáo, hơn nữa ở trong bộ lạc, thần quyền lớn hơn quân quyền, thủ lĩnh cao nhất bộ lạc đều là chưởng giáo, thần sứ linh tinh đủ các loại, mà không phải tù trưởng.

Nói tới chuyển thế Luân Hồi, tự nhiên là thâm căn cố đế ở trong lòng người Nam Cương.

- Ăn nói lung tung! Ngươi nghĩ rằng ta tin tưởng ngươi!

Thống lĩnh quân sĩ ngoài mạnh trong yếu nói.

- Tin hay không tùy ngươi, đây là lựa chọn cuối cùng của ngươi?

Lâm Minh thản nhiên cười, con ngươi hắn như trước bị lốc xoáy màu đen, thấy thế nào cũng không giống như là ánh mắt nhân loại.

Nhìn thấy ánh mắt này, thống lĩnh quân sĩ cảm giác một trận run rẩy phát ra từ chỗ sâu trong linh hồn, Lâm Minh nói linh hồn mai một, không nhập Luân Hồi, thống lĩnh quân sĩ nói không sợ hãi là giả, hắn không sợ chết, bởi vì hắn tin tưởng sau khi người khác chết có thể chuyển thế, mười tám năm sau lại là một trang hảo hán.

Nhưng vĩnh viễn mai một, không nhập Luân Hồi, hắn lại sợ.

Nếu như chân chính hoàn toàn tiêu vong, ngay cả ác ma đều phải sợ hãi.

Hắn cho rằng Lâm Minh nói hơn phân nửa là giả, nhưng hồi tưởng thống khổ dường như linh hồn xé rách vừa rồi, lại thật sự như bị rút ra một bộ phận linh hồn.

Lại kết hợp lúc trước nhìn thấy đời đời Luân Hồi chuyển sang kiếp khác, thống lĩnh quân sĩ không dám đánh cuộc, vạn nhất hắn nói chính là sự thật...

Hơn nữa, võ công hắn mất hết, dù sao cũng chết, cho dù không nói gì thì có năng lực nhận được ưu đãi gì?

Nghĩ đến đây, thống lĩnh quân sĩ do dự.

- Thế nào, suy nghĩ đủ chưa.

Lâm Minh cười tủm tủm hỏi.

Thống lĩnh quân sĩ hít sâu một hơi, khóe miệng co rúm vài cái, nhắm mắt lại nói:

- Ngươi hỏi đi, ta trả lời vấn đề của ngươi.

Kiếp sau chuyển sang kiếp khác còn không biết sẽ như thế nào, nói không chừng là địch nhân Hỏa Xi bộ lạc, vậy quân nhân trung thành lại có ích lợi gì?

- Ân, tốt lắm.

Lâm Minh hỏi xong vấn đề rất nhanh, chiếm được đáp án chính mình muốn, cơ bản hắn đã xác nhận, Bất Diệt thánh hỏa chính là Hỏa Tinh.

Chưởng giáo Hỏa Xi chưởng quản Bất Diệt thánh hỏa, tu vi đạt tới Hậu Thiên trung kỳ.

Về phần Xi Cốt Đả đi đầm lầy Hắc Thủy, có hai mục đích, mục đích thứ nhất chính là tiêu diệt Hắc Chiểu bộ lạc ở bên cạnh đầm lầy Hắc Thủy.

Hắc Chiểu bộ lạc chỉ là một bộ lạc nhỏ. Nguyên bản bộ lạc có hơn hai vạn người, mười năm trước Hắc Chiểu bộ lạc phát hiện một chỗ quặng mỏ huyền thiết, nhanh chóng làm giàu, mấy năm nay bởi vì rất nhiều người ngoài tới gia nhập, Hắc Chiểu bộ lạc đã phát triển đến bốn năm vạn nhân khẩu.

Vốn thời điểm bộ lạc họ Na còn, bộ lạc họ Na cùng Hỏa Xi bộ lạc kìm chế lẫn nhau, ai cũng đều không muốn nhìn thấy đối phương cường đại, Hắc Chiểu bộ lạc liền sinh tồn trong kẽ hở này, chỉ cần hàng năm tiến cống một ít huyền thiết cho hai bên sẽ được bình an.

Nhưng một năm trước, bộ lạc họ Na diệt vong, cân bằng bị đánh vỡ, một ít bộ lạc nhỏ phụ cận hoàn toàn thành thịt béo bên miệng Hỏa Xi bộ lạc, muốn ăn khi nào thì liền khi đó.

Hắc Chiểu bộ lạc có được quặng mỏ huyền thiết hiển nhiên là một khối thịt béo, Hỏa Xi bộ lạc tính toán thâu tóm Hắc Chiểu bộ lạc, dùng Hắc Chiểu bộ lạc làm nô lệ, khai thác quặng mỏ huyền thiết tạo ra đại lượng binh khí, làm cơ sở để bọn họ tương lai xưng bá.

Mục đích thứ nhất Xi Cốt Đả đến đầm lầy Hắc Thủy không khiến Lâm Minh ngoài ý muốn, mà mục đích thứ hai, lại khiến hắn cảm thấy giật mình.

Lần này Xi Cốt Đả trừ bỏ thâu tóm Hắc Chiểu bộ lạc ra, còn muốn thuận tiện sưu tầm một con Chu Tước.

Chu Tước gần với thần thú thánh thú, có quan hệ rất lớn với Phượng Hoàng.

Thế giới này có Chân Long, Chân Phượng, Kỳ Lân, Kim Sí đại bằng cùng các thần thú trong truyền thuyết.

Số lượng thần thú rất thưa thớt, đừng nói là ở Thiên Diễn đại lục, cho dù ở Thần Vực cũng khó gặp. Lúc trước vị đại năng sáng lập thân pháp Kim Bằng Phá Hư, chính là một lần kỳ ngộ ngẫu nhiên. Nhìn thấy Chân Long cùng Kim Sí đại bằng chiến đấu, có lĩnh ngộ, rồi sau đó bế quan tìm hiểu sáu mươi năm.

Thần thú cường đại, phàm nhân khó có thể tưởng tượng, ngay cả đại năng Thần Vực cũng không thể với tới.

Ở dưới thần thú, lại là thánh thú.

Giao Long, Chu Tước, Linh Quy đều thuộc loại này.

Số lượng thánh thú so sánh với thần thú nhiều hơn rất nhiều, tuy nhiên cũng chỉ là tương đối ở Thần Vực, ở Thiên Diễn đại lục, thánh thú cũng rất hiếm lạ.

Cho nên thống lĩnh quân sĩ nói ở Nam Cương xuất hiện một con Chu Tước, Lâm Minh mới có thể như thế kinh ngạc. Dù sao Nam Cương phóng tới toàn bộ Thiên Diễn đại lục chỉ là một địa phương nhỏ mà thôi.

Một con Chu Tước, giá trị không thể tưởng tượng, đương nhiên đầu óc Xi Cốt Đả không bị ngập nước đến mức muốn đi bắt sống Chu Tước, hắn chỉ muốn sưu tầm dấu vết Chu Tước, nhìn xem có thể thu thập đến một ít Chu Tước chi hỏa hay không, truyền thuyết Chu Tước thích sống ở trên cây ngô đồng ngàn năm, địa phương chúng nó hạ xuống. Sẽ lưu lại ngọn lửa, những ngọn lửa này chính là Chu Tước chi hỏa.

Xi Cốt Đả muốn sưu tập lửa của Chu Tước để bồi luyện Bất Diệt thánh hỏa, nếu vận khí tốt. Sưu tập được lông Chu Tước lại là kiếm lời.

Đối với Chu Tước chi hỏa, Lâm Minh cũng động tâm, nhưng hắn chân chính nghĩ tới chính là Bất Diệt thánh hỏa, đó mới là Hỏa Tinh chân chính, về phần Chu Tước chi hỏa, lợi hại hơn nữa cũng chỉ là ngọn lửa mà thôi.

Lâm Minh vuốt cằm:

- Nam Cương vì cái gì xuất hiện một con Chu Tước, loại thánh thú này xuất hiện, có thể có liên quan cùng thiên triệu nào đó hay không?.

Đầm lầy Hắc Thủy kéo dài ngàn dặm, càng đi ở chỗ sâu trong đầm lầy càng hung hiểm.

Ở bên kia đầm lầy, là Lôi Đình sơn đại danh đỉnh đỉnh, ngọn núi cao nhất Lôi Đình sơn cao tới một vạn trượng, thẳng tận trời, nghe nói ngọn núi cao nhất Lôi Đình sơn này đã cao hơn độ cao của mây, cho nên hàng năm trên đỉnh ngọn núi cao nhất không có mưa tuyết.

Năm ngày sau, hành động sưu tầm triển khai toàn diện đầm lầy Hắc Thủy, Hỏa Xi bộ lạc vô cùng coi trọng lần sưu tầm này, quân đội xuất động hai vạn binh sĩ, đồng thời Hỏa Xi giáo cũng phái ra không ít cao thủ, những người này tu vi phổ biến ở Ngưng Mạch kỳ trở lên, thậm chí có đạt tới Ngưng Mạch hậu kỳ, chỉ là kém một chút so với Xi Cốt Đả mà thôi.

Hành động tìm kiếm giằng co mười ngày, cuối cùng kết quả lại khiến người ta không biết nói gì, Hỏa Xi đại quân ngay cả một sợi lông, một chút đốm lửa đều không thấy được, ngược lại tổn hại mấy trăm binh sĩ ở đầm lầy Hắc Thủy.

Xi Cốt Đả giận dữ, không tìm thấy Chu Tước là trong dự kiến, nhưng ngay cả một chút ngọn lửa đều không tìm được, khiến cho hắn vô cùng khó chịu, hắn vốn đang trông cậy vào chuyện này lập một cái công lớn, được chưởng giáo thưởng thức, để hắn đảm nhiệm Hỏa Xi tù trưởng tiếp theo, hiện tại thì khó rồi.

Xi Cốt Đả tâm tình không tốt, ba ngày sau, hắn suất lĩnh đại quân tiến công Hắc Chiểu bộ lạc, phát tiết lửa giận.

Hắc Chiểu bộ lạc tổng cộng bốn năm vạn người, quân đội trong bộ lạc không đủ năm ngàn, hơn nữa trong đó còn có không ít là dân binh, như thế nào chống đỡ được hai vạn đại quân Hỏa Xi?

Một trận chiến tranh không hề trì hoãn, Hắc Chiểu bộ lạc một đường tan tác, quân đội đầu hàng bị thành Hỏa Xi tù binh, toàn bộ trở thành nô lệ.

Bộ đội Hỏa Xi bộ lạc tinh nhuệ một đường giết tới phủ tù trưởng!

Xi Cốt Đả cưỡi Xích Huyết câu, cầm trượng bát mâu trong tay. Một đường xung phong liều chết, nơi đi qua, máu tươi bắn ra bốn phía, đầu người bay lên, hắn rất hưởng thụ quá trình xung phong giết người này.

Ầm!

Một tiếng nổ truyền đến, đại môn phủ tù trưởng bị cọc gỗ phá tan, Xi Cốt Đả đầu tàu gương mẫu, vọt vào bên trong phủ đầu tiên, phủ tù trưởng là địa phương nhiều tài phú nhất bộ lạc, lại tụ tập đại lượng mỹ nữ, nơi này tương đương với hoàng cung Trung Thổ.

Hỏa Xi quân sĩ thích nhất chính là cướp đoạt phủ tù trưởng, có thể mang đến vô hạn khoái cảm, còn có cơ hội phát tiết dâm dục, phi tử cùng cung nữ phủ tù trường. Trước kia từng là mỹ nữ cao cao tại thượng, hiện tại chỉ có thể bị bọn họ tùy ý lăng nhục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.