Chương trước
Chương sau
Trong tay Trương Quan Ngọc nhưng là bảo khí nhân giai thượng phẩm, nếu trong tay Lâm Minh chỉ là Tử Ô Đạn Thiết Thương, một kiếm này liền có thể trực tiếp đâm thủng cán thương!

Lâm Minh chỉ cảm thấy một luồng lực lớn vô cùng sắc bén truyền đến, thân thể hắn ở giữa không trung bay ngược ra ngoài, bay liền đến mấy trượng mới hóa tan luồng lực này, trong ngực khí huyết quay cuồng.

Thật mạnh!

Lâm Minh không thể không thừa nhận, chân nguyên của Trương Quan Ngọc tuy rằng không đủ tinh thuần nhưng tuyệt đối cường đại!

- Kiếm mỏng đâm trọng thương bị cong lên, thân kiếm rót vào chân nguyên, thể như chẻ tre, một kiếm ép ta lui ra nhiều như vậy. Trương Quan Ngọc quả nhiên lợi hại.

Trương Quan Ngọc cười dữ tợn:

- Lâm Minh, ta nói rồi, Phấn Thân Toái Cốt quyền của ngươi ta nhìn thấu rồi! Chỉ cần đem chân nguyên ngưng tụ thành một sợi mảnh, vuông góc đâm vào trong chân nguyên chấn động của ngươi là có thể lấy điểm phá mặt.

- Lấy điểm phá mặt?

Lâm Minh cười, chiêu này có lẽ đối phó với Phấn Thân Toái Cốt quyền nguyên bản thật sự có một chút tác dụng như vậy, nhưng là chống lại Luyện Lực Như Tơ lại căn bản không hề ý nghĩa, Thần Vực tích lũy vô số năm, Hỗn Độn Cương Đấu kinh trải qua muôn ngàn thử thách há là một tên Trương Quan Ngọc nho nhỏ như ngươi có thể phá giải.

- Lâm Minh, ngươi nhận mệnh đi, ta hôm nay sẽ chung kết thần thoại thiên tài của ngươi!

Trương Quan Ngọc cười lớn một tiếng, trường kiếm trong tay phát ra tiếng kiếm ngân nức nở, dường như có vô số oan hồn vờn quanh thân kiếm. Theo một tiếng “rắc” nổ vang, nền đá thao trường dưới chân Trương Quan Ngọc xuất hiện từng đợt vết rạn.

- Hắc hắc, chết đi! Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm!

- Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm?

Tần Hạnh Hiên nhướng mày, đây là một chiêu hết sức ác độc trong Hợp Hoan thần công, cũng là một chiêu uy lực lớn nhất trong Hợp Hoan thần công tầng thứ nhất.

Hợp Hoan thần công tâm pháp cùng võ kỹ kết hợp, thuộc loại ma công tà đạo. Cái gọi là ma công, bình thường là sử dụng bàng môn tà đạo, tỷ như các loại thủ đoạn thải bổ, cắn nuốt, cuồng hóa... Trong thời gian ngắn rất nhanh đề cao thực lực tu vi. Loại công pháp này dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, hơn nữa kiếm đi mũi lệch, chiêu thức âm độc, thậm chí đối với bản thân cũng có tổn thương.

Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm này, một kiếm thả ra lượng lớn oan hồn, đâm trúng thân thể đối phương là có thể chân nguyên nghịch chuyển, hấp thu tinh hoa sinh mệnh trong máu thịt đối phương. Nếu là người kém, bị một kiếm đâm trúng là có thể hóa thành xương trắng!

Dù là võ giả tu vi cao, chân nguyên dày đặc bị một kiếm đâm trúng cũng sẽ mấy đi lượng lớn sức sống trong cơ thể, khiến cho chỗ nào đó của thân thể thối rữa héo rút, kinh mạch, cơ bắp, gân toàn bộ phế, cuối cùng bị tàn tật.

Loại tàn tật này trừ phi là thiên tài địa bảo có thể cứu sống người chết xương trắng mọc ra thịt, nếu không căn bản không thể trị khỏi. Mà loại thiên tài địa bảo này lại ngay cả tông môn lớn như Thất Huyền cốc cũng không nhất định có thể lấy ra được!

Có thể nói, trúng Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm này, đời này tu vi võ đạo liền bị hủy hơn nửa, thậm chí hủy toàn bộ.

Tuy nhiên, Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm tuy rằng âm độc nhưng lại không thể tùy ý thi triển. Loại kiếm chiêu này, dùng nhiều thì người thi thuật cũng sẽ bị oan hồn của kiếm chiêu ăn mòn, khiến cho nhân cách hỗn loạn, trở thành ác ma.

- Trương Quan Ngọc này thật ác độc, lại dùng đến chiêu này. Hắn đây là hạ quyết tâm muốn hủy diệt Lâm Minh.

Tần Hạnh Hiên là đệ tử hạch tâm của Thất Huyền võ phủ, phi thường hiểu biết hiệu quả của Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm.

Nàng vừa nói vậy, trái tim Uông Vũ Hàm lập tức co rút lại. Phấn Thân Toái Cốt quyền của Lâm Minh dường như bị áp chế, hắn làm sao có thể chống cự Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm này?

Kiếm của Trương Quan Ngọc còn chưa đâm ra, Lâm Minh liền cảm thấy âm phong từng đợt. Mà luồng âm phong này dường như hóa thành một đám oan hồn, quấn ở trên tay chân hắn, lập tức khiến động tác của Lâm Minh chậm lại.

Lâm Minh nhướng mày:

- Ồ? Kiếm chiêu này lại có thể ảnh hưởng đến thân pháp của ta?

- Ha ha! Đây là một chiêu mạnh nhất của ta, ngươi không có khả năng tránh được!

Trương Quan Ngọc điên cuồng cười to, khuôn mặt vốn anh tuấn của hắn đã hoàn toàn vặn vẹo, vô số oan hồn từ trên người Trương Quan Ngọc bột phát ra. Tóc hắn hoàn toàn xõa ra, tóc dài bị âm phong thổi dựng ngược, hắn lúc này đúng như một ác ma.

- Yên tâm đi, ta sẽ tha ngươi một mạng!

Trương Quan Ngọc điên cuồng kêu quái dị một tiếng, một kiếm đâm hướng Lâm Minh, vô số oan hồn trong nháy mắt ngưng tụ trên kiếm của hắn, thân kiếm đã hoàn toàn biến thành màu xương trắng, dường như cầm trong tay Trương Quan Ngọc không phải là kiếm mà là một đoạn xương trắng!

Mắt thấy một kiếm này đâm tới, Lâm Minh điên cuồng quát một tiếng, toàn thân chân nguyên cấp tốc lưu chuyển, hạt giống Tà Thần giấu ở trong trái tim Lâm Minh phát ra hào quang mãnh liệt, chân nguyên bị nén ép cao độ vọt ra bốn phía, xen lẫn vào khí huyết quanh người Lâm Minh.

Tà Thần lực, mở ra!

Tà Thần lực tầng thứ nhất, chân nguyên và lực lượng trong nháy mắt tăng lên năm mươi phần trăm, cộng thêm Đấu Chi ấn tăng phúc, Lâm Minh chỉ cảm thấy toàn thân chiến ý bùng cháy!

Không chỉ như thế, khí thế của hắn tích lũy trong va chạm với Trương Quan Ngọc lúc trước cũng trong nháy mắt bột phát ra, trường thương ra khỏi hộp, quét ngang thiên hạ!

Khí thế không thể ngăn cản vọt tới, những oan hồn quấn quanh trên người Lâm Minh ảnh hưởng đến tốc độ hắn sớm bị quét không còn bóng dáng. Lâm Minh trong nháy mắt khôi phục tốc độ đỉnh phong, nhưng mà hắn lại không định né tránh, chiến ý hừng hực ẩn chứa trong cơ thể giống như một ngọn núi lửa đến điểm tới hạn, phải bùng nổ!

- Cho ngươi xem xem, Luyện Lực Như Tơ chân chính...!

Giao Long Xuất Hải!

Lâm Minh một thương đâm ra. Theo một tiếng “ầm” thật lớn, thao trường dưới chân hắn hoàn toàn nổ tung, vết rạn như mạng nhện lan ra ngoài. Trong lúc nhất thời, dường như thật sự có một con giao long từ trong ngân thương của Lâm Minh vọt ra, chân nguyên bạo động, không gian dường như bị nén ép, khí kình đáng sợ hình thành sóng gợn không khí mắt thường có thể nhìn thấy, cuốn đá vụn ngói vỡ trên mặt đất, như gió lốc tràn ra bốn phía!

Ầm!

Một thương ẩn chứa lực lượng đỉnh phong của Lâm Minh đánh lên Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm của Trương Quan Ngọc.

Trong nháy mắt đó, tế bào thật nhỏ toàn thân Lâm Minh đồng loạt chấn động, chân nguyên trong nháy mắt hóa thành năm ngàn luồng, năm ngàn luồng chân nguyên này giống như năm ngàn con giao long nhỏ hung lệ dữ tợn, nhanh như hổ đói vồ mồi xông tới Trương Quan Ngọc.

Xịch xịch xịch xịch xịch!!!

Oan hồn ẩn chứa trên Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm giống như giấy vụn bị giao long nhỏ hung dữ vồ tới cắn tan!

Hoàn toàn là nghiền ép nghiêng về một phía!

Năm ngàn luồng chân nguyên xông phá Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm, lập tức như sóng thần và mãnh thú vọt vào thân thể Trương Quan Ngọc.

Dù là Trương Quan Ngọc đã đạt tới Luyện Cốt kỳ, chân nguyên nhập cốt, trong cơ thể lực phòng ngự kinh người, nhưng làm sao có thể chống được năm ngàn luồng chân nguyên chấn động trải qua Tà Thần lực thêm vào?

A a a a...!!!

Trương Quan Ngọc phát ra tiếng kêu thảm nát ruột xé lòng, toàn thân hắn nội tạng nhiều nơi vỡ nát, mạch máu không biết vỡ bao nhiêu, máu tươi thấm qua da bắn ra bốn phía. Trương Quan Ngọc trường kiếm rời tay, thân thể bị khí kình chấn bay ra, xoay tròn hộc máu. Giống như một cái túi máu bị thủng, ngã mạnh trên mặt đất.

Toàn trường lặng ngắt như tờ, một kích mạnh nhất của Trương Quan Ngọc, tuyệt chiêu lợi hại nhất trong Hợp Hoan thần công tầng một, Tuyệt Sinh Bạch Cốt kiếm rồi lại bị Lâm Minh một thương đâm bay!

Lại nhìn sàn thao trường kia dưới chân Lâm Minh, vết rạn như mạng nhện lan tràn xa đến mười mấy trượng. Đây là hiệu quả phá hoại của chân nguyên và lực lượng yêu nghiệt ra sao mới có thể tạo thành!

Phủ chủ Thất Huyền võ phủ đưa ra khảo hạch cho Lâm Minh trong bốn tháng chiến thắng Trương Quan Ngọc, hiện tại mới hai tháng rưỡi đã thu phục rồi!

Hơn nữa là ở dưới trạng thái Trương Quan Ngọc mạnh nhất, một thương thu phục!

Thậm chí Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương của Lâm Minh còn chưa trải qua Minh Văn!

Thật sự là quá khủng bố. Ở trên người Lâm Minh, cho dù là chuyện thoạt nhìn tuyệt đối không có khả năng cũng trở nên rất có khả năng.

***

Ngũ tạng đều nát, máu chảy vô số, Trương Quan Ngọc cơ mặt vặn vẹo như muốn đứt gãy, trong lòng hắn hận đến cực hạn.

- Lâm Minh, ta giết ngươi!

Trương Quan Ngọc cắn rách đầu lưỡi, thò tay sờ Tu Di giới trên tay.

Cảnh tượng này lập tức khiến cho Lâm Minh cảnh giác. Hắn đương nhiên nhớ được, khi chiến đấu sắp bắt đầu Âu Dương Địch Hoa lặng lẽ đưa cho Trương Quan Ngọc một cái Tu Di giới, chính là chiếc hắn đang đeo trên tay.

Âu Dương Địch Hoa nhưng là xuất thân Thất Huyền cốc, đồ vật đưa ra tuyệt đối không phải vật thường.

Trong lòng Lâm Minh dâng lên một cảm giác nguy cơ thật lớn. Hắn không nói hai lời, nhắm chuẩn tay của Trương Quan Ngọc, trực tiếp ném Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương ra.

Vù!

Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương một ngàn hai trăm cân mang theo tiếng xé gió thê lương, lực lượng ẩn chứa khủng bố đến cực điểm!

Trương Quan Ngọc vừa mới lấy Phích Lịch Tà Hỏa châu ra trực tiếp bị Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương đâm trúng bàn tay, thân máu thịt đối mặt lực lượng khủng bố như thế, lại mất đi chân nguyên bảo vệ, kết quả có thể nghĩ mà biết!

Phốc!

Tay trắng nõn thon dài của Trương Quan Ngọc trực tiếp như đậu hũ bị chùy nện trúng, vỡ tung tóe!

- A a a a...!!!

Trương Quan Ngọc ôm cổ tay đứt của mình, thống khổ rống lên. Mà lúc này, Lâm Minh một bước lao ra, một chưởng ấn hướng hậu tâm Trương Quan Ngọc.

Tuyệt Mạch thủ!

- Dừng tay!

Bên tai Lâm Minh đột nhiên vang lên tiếng quát chói tai của Âu Dương Địch Hoa, nhưng là hắn căn bản không nghe, vẫn như cũ một chưởng đánh hướng Trương Quan Ngọc.

Âu Dương Địch Hoa hừ lạnh một tiếng, thân thể từ trạng thái tĩnh tọa đột nhiên bắn lên, ghế dựa dưới thân hắn bị khí kình tràn ra bốn phía làm nổ tung.

Âu Dương Địch Hoa vốn muốn chờ Trương Quan Ngọc ném ra Phích Lịch Tà Hỏa châu, trọng thương thậm chí giết chết Lâm Minh. Phích Lịch Tà Hỏa châu này là do Trận Pháp đại sư của Thất Huyền cốc chế tạo, có thể tru sát võ giả mới vào Ngưng Mạch kỳ. Loại đồ vật này chỉ có đại tông môn mới có, ở thế tục thuộc loại hàng cấm tuyệt đối.

Âu Dương Địch Hoa tin tưởng, Lâm Minh nếu là bị Phích Lịch Tà Hỏa châu đánh trúng chính diện, ắt phải chết không nghi ngờ. Dù chỉ là lan đến cũng bị thương nặng hoặc tàn phế.

Nhưng hắn vạn lần không ngờ đến, Lâm Minh quả quyết như thế. Khi Trương Quan Ngọc vừa lấy Phích Lịch Tà Hỏa châu liền đã ném Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương ra, trực tiếp đâm tay của Trương Quan Ngọc thành thịt nát.

Mà hiện tại, Trương Quan Ngọc đã mất sức chống cự, Lâm Minh lại còn muốn hạ nặng tay, Âu Dương Địch Hoa sao có thể ngồi yên không lý đến. Dù sao Trương Quan Ngọc liên quan đến Thuần Âm Thập Nhị tử của hắn, nếu là Trương Quan Ngọc chết, mục đích hắn đến Thiên Vận quốc liền trôi theo dòng nước!

- Ngươi làm càn!

Mắt thấy Lâm Minh căn bản phớt lờ mệnh lệnh của hắn, vẫn xông tới Trương Quan Ngọc, Âu Dương Địch Hoa trong lòng nổi giận, trực tiếp đề chân nguyên, một chưởng đánh tới Lâm Minh.

Một chưởng này Âu Dương Địch Hoa không chút nương tay, là ôm tâm tư trọng thương thậm chí giết chết Lâm Minh.

Nhưng mà ngay khi hắn tính trước lộ tuyến công kích Lâm Minh, một chưởng sắp chặn giết Lâm Minh, tốc độ Lâm Minh đột nhiên tăng vọt.

Kim Bằng Phá Hư!

Lâm Minh với trạng thái mở Tà Thần lực thi triển Kim Bằng Phá Hư, tốc độ trong nháy mắt tăng lên tới cực hạn, so với vừa rồi đối mặt Trương Quan Ngọc còn nhanh hơn gấp rưỡi.

Tốc độ nhanh như vậy đã vượt xa tốc độ cực hạn của Âu Dương Địch Hoa.

Một chưởng này của Âu Dương Địch Hoa trực tiếp đánh trượt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.