Đây rốt cuộc là con khỉ gì?
La Dật cau mày, ánh sáng lam trong tay chói lòa nghênh đón nắm đấm của Hầu Vương, lần này đổi quyền thành chưởng. Ánh sáng màu tinh lam trong tay phải tỏa sáng, giây sau một chưởng ấn khổng lồ chặn lại khi nắm tay của Hầu Vương đến gần.
- Bài Vân chưởng!
Lần này rốt cuộc La Dật sử dụng vũ kỹ.
Vũ kỹ không đơn giản như trong tưởng tượng, sức mạnh công kích giữa sử dụng và không dùng vũ kỹ chênh lệch như trời và đất. Chạy qua kinh mạch khác nhau bộc phát lực lượng cũng khác hẳn.
Hầu Vương không đỡ được chưởng này, nó hét thảm:
- Chít!
Chưởng ấn màu tinh lam bay ra từ tay La Dật vỗ Hầu Vương bay ra ngoài, đè lên người nó dính vách đá.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, vách đá thủng cái lỗ to mấy thước.
- Nguy rồi, dùng sức quá mạnh!
Ra tay một chiêu xong La Dật hối hận, hắn không muốn đánh chết Hầu Vương, chỉ vì hắn là khách không mời xâm nhập vào động phủ của nó, chủ nhân tức giận là hợp lý.
Nhưng cơ thể Hầu Vương cứng rắn quái dị buộc La Dật phải dùng chiêu Bài Vân chưởng, hắn quên kiểm soát sức mạnh, khi đòn đánh rời tay mới lấy lại tinh thần.
La Dật thầm nghĩ:
- Hầu Vương không có chân khí nào hộ thể, có lẽ sức mạnh cơ bắp mạnh thật nhưng trong nội tạng cần có chân khí mới bảo vệ an toàn được. Mình đánh ra Bài Vân chưởng kèm teo công kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-cuc-dinh-phong/3175039/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.