La Thiên Hưng hít sâu một hơi, một lúc lâu sau lại nhắm mắt, phất tay nói:
- Các ngươi đi xuống trước đi… Chuyện tiểu tổ số một không được tiết lộ ra ngoài.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần sửng sốt, lại nhấc hàng mi thanh tú. Tuy rằng còn tràn đầy nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu, chắp tay nói:
- Đã vậy, Tình nhi xin cáo lui.
Nói xong, liền gật đầu với mọi người, rời đi khỏi phòng khách.
Thanh niên cao gầy kia thoáng do dự một chút, lấy bao bọc trong tay bọc lấy thủ cấp La Đỉnh, đặt lại trong phòng khách. Lúc này mới xoay người, vội vã rời đi.
Không lâu sau, trong phòng khách chỉ còn lại một mình La Thiên Hưng.
Đủ qua không biết bao lâu, lúc này La Thiên Hưng mới chậm rãi mở hai tròng mắt. Ánh mắt ẩn chứa vài phần phức tạp, nhìn về phía thủ cấp La Đỉnh trơ trọi trên mặt đất.
- Truyền lệnh xuống, để mọi người lưu tâm tới tất cả nhân vật khả nghi trong vòng mười dặm xung quanh doanh địa. Nếu có phát hiện, lập tức bắt giữ, ai phản kháng, giết không luận tội.
Đột nhiên, La Thiên Hưng chuyển thân hình, thanh âm đầy rẫy sát khí chậm rãi vang lên.
- Rõ!
Bên ngoài phòng khách, hai gã hộ vệ vội vã khom người lĩnh mệnh, nhanh chóng rời đi.
- Vô luận ngươi là ai… Ta nhất định bắt ngươi bằng được.
Trong mắt La Thiên Hưng, lần đầu bao trùm bởi sát khí lành lạnh.
Trên Vân Khê Đảo mông lung mưa bụi, hiện tại đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-cuc-dinh-phong/3174943/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.