Đại khái chừng một nén hương sau, trước mắt La Dật bỗng nhiên mở rộng sáng sủa, một sơn cốc hình vòng cung nhất thời đập thẳng vào mi mắt hắn.
La Vũ cũng dừng lai trước sơn cốc này, nhẹ nhàng giơ tay ra hiệu, mọi người lập tức dừng bước chân.
- Nhìn kia, đó là sào huyệt của ám dạ miêu thú.
La Vũ hơi lộ nụ cười, thấp giọng nói. Theo ngón tay hắn chỉ, mọi người nghi hoặc nhìn lại, lập tức con mắt sáng bừng.
Trong chỗ sâu sơn cốc có một sơn động không tính quá lớn. Sơn động tại vị trí chân núi, chỗ hơi lõm sâu vào lòng núi, có vẻ cực kỳ âm u và ẩm ướt, xung quanh sơn động càng mọc dày nhiều loại dây leo thực vật các loại, giống như rèm cửa miễn cưỡng che đậy bên trong.
Lúc mọi người quan sát cẩn thận, trong mắt đều lộ vài phần hưng phấn và vui sướng.
Loại địa hình như thế này quả thực chính là ông trời đặc biệt cung cấp cho bọn họ đánh chết ám dạ miêu thú.
Ám dạ miêu thú là yêu thú cấp bảy hậu kỳ, càng có thuộc tính hắc ám tương đối hiếm thấy, ban ngày đối nó chính là khoảng thời gian thích hợp để ngủ nướng.
Hiện tại trước cửa huyệt động vô cùng yên tĩnh, chỉ có trong cỏ hoang truyền tới tiếng côn trùng kêu vang, cũng càng thêm tô đậm cho sơn cốc âm u vài phần quỷ dị.
- Được rồi, bây giờ chúng ta phân phối vị trí cụ thể.
Thanh âm La Vũ hạ thấp, nhẹ giọng nói. Yêu thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-cuc-dinh-phong/3174876/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.