Chương trước
Chương sau
Con mắt La Dật bừng sáng, chói sáng như hai ngọn đèn, trường kiếm trong tay trong một khắc này, chợt điểm nhẹ!

Vù vù...

Kiếm quang dày đặc tới cực hạn phá không xuất hiện, lam mang kinih người phảng phất khiến cho toàn bộ thiên địa mất đi màu sắc! Trong thiên địa, trong mưa to, phảng phất như chỉ có một đạo màu lam này, kịch liệt chói mắt!

Ngay sau đó...

Ầm ầm ầm ầm...

Giống như sơn băng địa liệt, mấy trăm đạo kiếm khí điên cuồng mang theo tất cả mọi thứ tại vị trí cách La Dật hơn mười trượng đồng thời nổ tung, từng mảnh đất đá, vụn nhỏ bị lực lượng băng hàn hóa thành bông tuyết đá vụn bay loạn khắp bầu trời! Lực lượng một chiêu này, phảng phất như có thể xuyên thấu qua toàn bộ đại địa trong nháy mắt!

- Nước chảy đá mòn! Ai nói lực công kích thủy hệ không cường đại bằng kim hệ? Thiếu vài phần lợi hại, nhưng lại hơn vài phần lực lượng mạnh mẽ! Ha ha ha ha ha... Trời mưa này thật tốt, rơi thật tốt!

La Dật hạ xuống đất, nhưng mà trên khuôn mặt tuấn tú hiện tại tái nhợt như tờ giấy. Một chiêu vừa rồi đã khiến cho lực lượng toàn thân của hắn tiêu hao cực kỳ to lớn!

Thế nhưng nhãn thần La Dật lại hưng phấn, hưng phấn không gì sánh được!

“Đây mới là Thanh Vũ Chi Kiếm chân chính! Uy lực quả nhiên không giống bình thường, không bình thường a...”

“Đây chính là lực lượng của thế giới này hay sao? Cường đại, bạo lực, nhưng tràn ngập thi tình họa ý... Đây mới là thế giới ta chờ mong! Ha ha ha...”

Hai tròng mắt hắn lóe lên quang mang chói sáng người khác không dám nhìn thẳng, khóe miệng nhếch lên nở tiếu ý.

“Thủy chi chân nghĩa? Đến nay không có người nào lĩnh ngộ được thủy chi chân nghĩa?... Cảnh giới thủy chi chân nghĩa rốt cuộc là cảm giác như thế nào? Là loại cường đại như thế nào? Sinh thời, nhất định ta phải đạt được! Nhất định phải!”

La Dật siết chặt nắm tay của mình, hưng phấn khiến hắn không thể khống chế thân thể chính mình mà run lên nhè nhẹ... Đủ một đoạn thời gian khá lâu, hắn mới miễn cưỡng bình phục lại tâm thần chính mình. Một lần nữa nhìn thoáng qua mảnh đất trống hỗn độn... Một góc của mảnh đất trống này dưới uy lực một kiếm của hắn, đã biến thành một đống đất đá vụn nát.

“Bất quá, uy lực Thanh Vũ Chi Kiếm này quá mức kinh người, dưới một chiêu vừa rồi, lực lượng toàn thân ta phảng phất như bị hút đi. Sau này cần phải cẩn thận sử dụng mới được.”

Sắc mặt La Dật thoáng có chút tái nhợt, thoáng hô hấp gấp gáp vài cái, điểu chỉnh lại hơi thở. Khi đánh ra một kích vừa rồi, hầu như khiến cho lực lượng toàn thân hắn bị hút đi toàn bộ, có thể tưởng tượng được tiêu hao lớn như thế nào.

Đang nghĩ ngơi, thần sắc La Dật đột nhiên khẽ động, nhìn về phía La gia cách đó không xa, trong đôi mắt hưng phấn nhất thời hơi thu liễm lại.

Tiếng động tĩnh nho nhỏ đang dần dần truyền đến.

Đôi mắt La Dật thoáng ngưng tụ, suy nghĩ một chút, nhanh chóng nhặt vỏ kiếm trên mặt đất lên.

“Động tĩnh quá lớn, hình nhu đã kinh động một số người... Hiện tại, không phải là thời điểm bại lộ thực lực của chính mình.”

Thân hình, chuyển sang sườn núi bên cạnh...

Sau khi La Dật rời đi không lâu, mấy đạo thân ảnh nhất thời từ phương hướng La gia chạy tới gần, ước chừng có trên dưới mười người.

- Chính là ở đây, tiếng nổ lớn vừa rồi, chính là từ chỗ này truyền đi!

- Không biết là đã xảy ra chuyện gì?

- Nghe động tĩnh cũng không phải nhỏ... Chắc không phải là... Chắc không phải là bên phía “Thiên Giản Bích Chướng có yêu thú nào đó chạy ra khỏi Thập Phương Đại Sơn, tiến vào nơi này đấy chứ?

- Không biết, đi xem một chút xem sao...

Tiếng nói chuyện càng lúc càng tới gần. Không bao lâu, hơn mười đạo thân hỉnh đã đứng trước mảnh đất trống nơi La Dật tu luyện vừa rồi...

Hiện tại có thể thấy rõ, những người này chính là dòng chính La gia, trong đó cũng có mặt mấy người La Hào, La Băng Vân...

Bọn họ vốn tu luyện tại hậu sơn, vừa rồi nghe được động tĩnh lớn truyền tới, tự nhiên muốn tìm hiểu nguyên nhân.

- Phá hủy thật kinh người!

Liếc mắt thấy đống hỗn độn tại mảnh đất trống, trong mắt La Băng Vân nhất thời càng thêm hoảng sợ, ánh mắt lộ ra một tia kinh hãi!

- Sườn ngọn núi nhỏ bên kia, hoàn toàn biến thành đá vụn!

Cho tu hành của La Dật, tuy chỉ là một mảnh đất trống tại sườn núi, nhưng cũng coi như cực lớn. Mà lực phá hoại của một chiêu vừa rồi La Dật phát ra tuy rằng kinh người, nhưng còn xa mới đạt tới cấp độ hoàn toàn huy diệt ngọn núi nhỏ kia. Chỉ là trong vòng phương viên hơn mười trượng, xuất hiện một hố lớn lõm sâu xuống dưới. Đá vụn bay loạn, giống như một đống đá vụn mà thôi.

- Những mảnh đá vụn xung quanh đều đã biến thành bông tuyết rồi, xem ra là do công pháp thủy hệ tạo thành phá hủy!

Một người dòng chính cúi đầu nhìn đá vụn, sắc mặt biến đổi, nhất thời ngưng trọng nói.

- Hoàn toàn biến thành bông tuyết? Không phải là nói phá hủy ít nhất phải là cường giả cấp bảy trở lên mới có thể tạo thành?

La Băng Vân tu luyện Triều Tịch Quyết nhất thởi mở miệng nói. Nàng đã tu luyện Triều Tịch Quyết tới tầng thứ năm, tự nhiên hiểu rõ cần phải đạt tới cấp độ nào mới có thể dùng hành lãnh biến đổi bản chất vật thể.

- Không hẳn!

Một gã thanh niên khuôn mặt tuấn mỹ, chậm rãi mở miệng nói. Ánh mắt hắn dừng lại trước đống đất đá vụn không xa, biểu tình ngưng trọng. Nghe lời hắn nói, tất cả đám người dòng chính đang âm thầm suy đoán đều không khỏi ngừng lại, đảo mắt nhìn về phía hắn.

Từ trong ánh mắt của những người này không khó để nhìn ra, vị vị của người thanh niên tuấn mỹ tại dòng chính rất cao.

- Băng bàn thay đổi bản chất vật thể, thủy hệ đạt tới tầng thứ bảy trở lên, muốn làm điều này cũng không khó, điều này không sai... Thế nhưng cũng có một chút hạn định, vật thể quá lớn, chân khí tầng thứ bảy căn bản không thể nào bao phủ được toàn bộ, càng đừng nói tới thay đổi cái gì bản chất...

Sắc mặt hắn ngưng trọng nhìn đồng đất đá vụn trước mặt, lẩm bẩm nói:

- Toàn bộ sườn ngọn núi này sau động tĩnh lớn vừa rồi đã hoàn toàn biến thành băng tuyết. Phạm vi lớn tới như vậy, không phải là chân khí tầng thứ bảy có thể làm được. Hơn nữa lực phá hoại lại kinh người tới như vậy, chỉ sợ đã đạt tới tầng thứ tám, thậm chí còn...

Nói tới đây, hắn hít sâu một hơi, trong ánh mắt hoảng sợ vừa hiện vừa không.

- Tiên Thiên chi cảnh!

- Cường giả Tiên Thiên?

- Cường giả cùng cấp bậc với gia chủ?

Hít...

Tiếng hít khí lạnh liên tiếp vang lên, cả đám dòng chính nghe được lời này, toàn bộ đều biến hẳn sắc mặt.

Cường giả Tiên Thiên, chính là mục tiêu của toàn bộ võ giả!

Cường giả Tiên Thiên, đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của người bình thường. Gia chủ La Hùng chính là một cường giả cấp bậc Tiên Thiên!

Nhớ lại một màn diễn ra trong ngày tế thiên, La Hùng chỉ nhẹ nhàng hư không nắm chặt, đầu sư hổ thú không lồ không gì sánh được liền bị ngừng lại, treo lo lửng trong không trung, khiến cho tất cả mọi người đều phải mở to hai mắt nhìn...

- Cần phải cấp báo cho gia tộc... Hậu sơn xuất hiện cường giả Tiên Thiên không rõ lai lịch...

Nhãn thần thanh niên vừa nói chợt lóe, quyết định thật nhanh, thân hình nhoáng lên, đã chạy về phía La Phủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.