“Nếu như là ta, một hậu nhân của đối thủ quan hệ rất không tốt với chính mình, đột nhiên từ phế sài nhanh chóng biến thành một tiểu thiên tài, chỉ sợ ta cũng ăn ngủ không yên... Thử một phen cũng nằm trong lẽ thường.”
La Dật tin tưởng, những lời ngày hôm kia hắn đã nói với La Băng Vân, đám người La Thiên Phách đều đã nghe rất rõ ràng. Vì vậy mới có việc thử dò xét ngày hôm qua. Nếu như chính mình nén giận, chỉ sợ bọn họ sẽ nghi ngờ. Còn chính mình có thái độ cường ngạnh tới như vậy sẽ khiến chi bọn họ dù có nghi ngờ trong lòng, nhưng trong thời gian ngắn tuyệt đối không dám tùy ý chạy tới trêu chọc chính mình.
“Một hậu thuẫn cường đại trong bóng tối, nếu như chính mình còn nén giận, như vậy mới kỳ quái...”
La Dật cười khẽ một tiếng, lắc đầu, đẩy của ra, rời khỏi Phần Thiên Viện.
“Ta cũng không tin bọn họ không sắp xếp cơ sở nhầm trong các nô bộc, tỳ nữ lĩnh về hôm qua... Trước mặt bọn họ thực sự không thích hợp tu luyện, ngọn núi phía sau rất lớn, coi như một nơi tu luyện rất tốt.”
Hành tẩu trên con đường lớn hiện tại không một bóng người, trong lòng La Dật thầm nghĩ, dưới chân, cũng thẳng hướng ngọn núi phía sau chậm chậm bước đi.
Đại tuyết phong sơn, phía sau là một mảnh thế giới của băng và tuyết trắng! Tuy rằng hiện tại còn sớm, thế nhưng tuyết trắng trong núi cũng khiến cho cảnh sắc nơi này sáng sủa hơn rất nhiều.
Khi La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-cuc-dinh-phong/3174783/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.