Tiếng rên rỉ nhỏ nhỏ không ngừng truyền ra, Chung Nghị nằm ở trên giường, tiếng hô hấp vừa mạnh vừa vội, hắn vốn không mặc y phục, lúc này không thành thật lại xoay lại cọ, chăn đệm tự nhiên trượt ra, thân thể xích lõa lộ ra bên ngoài.
Từ Trinh cả kinh, hai ba bước đã đến bên giường, ôm lấy thân thể của Chung Nghị, lập tức thấy khuôn mặt đã đỏ bừng của đối phương. Người trong ngực nóng kinh người, giống như muốn thiêu cháy rồi lại ẩm ướt do mồ hồi chảy ra. Hô hấp Từ Trinh cứng lại, định tóm lấy cổ tay đối phương, ai ngờ chỉ khẽ động, cả người Chung nghị bắt đầu quấn lấy, giống như tìm được nguồn suối mát giải nhiệt, dán lấy Từ Trinh không chịu buông.
Từ trinh không nói gì nhìn cái thứ “nhất trụ kình thiên” bên chân, lại nhìn tay trái dính dịch thể sền sệt do vừa chạm vào vật kia, ngất thời không biết nên khóc hay nên cười. Chỉ là dừng lại một chút như thế, Chung nghị càng không nhịn được, y cố hết sức cọ lại cọ, tốc độ trên tay cũng càng ngày càng nhanh, nhưng hai tay và khăn trải giường rõ ràng không cách nào thỏa mãn được y, một số lượng lớn dịch thể trống rống tuôn ra, nhưng lại vẫn không cách nào đạt được tuôn trào.
Người sáng suốt đều biết đây là bị làm sao, chỉ là Từ Trinh thực sự không hiểu rõ, người này vốn đang yên ổn nằm trên giường, sao đột nhiên lại trúng thuốc? Cháo lúc gần tối tuyệt không có vẫn đề, mà khoảng cách cũng không quá xa, nếu có người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-coc/79397/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.