Editor: Sakura Trang
“Vậy ngươi còn muốn nói cho ai!” Từ Trinh căn bản là một cước đá mở cửa phòng, hắn nhĩ lực thật tốt, cho dù thanh âm của Chung Nghị nhỏ đi nữa, cũng vẫn nghe được một hai, mà đợi có thể phân biệt nội dung, giận đến thật là cũng muốn nổ phổi.
Động tĩnh Từ Trinh lớn như vậy, hù dọa ảnh vệ bên trong phòng vội vàng cúi đầu quỳ xuống, mà hộ pháp vốn là bị đau đớn quậy đến có chút thần chí không rõ cũng phản xạ tính nghĩ muốn đứng dậy. Một trận gió lạnh mang bông tuyết thổi vào trong phòng, chỉ thấy nam tử một khắc trước còn đứng ở ngoài cửa lập tức đã vào đến trong phòng, để cho nam nhân cả người mồ hôi kia nằm trở về.
“Người đâu, cũng chết ở đâu rồi?” Thấy khuôn mặt nam nhân bởi vì nhịn đau mà có chút vặn vẹo, Từ Trinh đem hết toàn lực đè xuống tức giận, cắn răng nghiến lợi hỏi ảnh vệ bên cạnh. Y cốc và Vụ cốc tuy được gọi là phía trước núi và phía sau núi, nhưng cách cũng tuyệt đối không thể gọi là gần, coi như hắn là cốc chủ Vụ cốc khinh công vô vô trên đời, dùng hết tốc độ cũng mất nửa canh giờ, nhưng không ngờ lúc trở lại chỉ có thể nhìn được đình viện trống rỗng, một cái người hầu đều không có thể nhìn thấy.
Đm, mất công để cho bọn họ học nhiều kiến thức sinh sản vậy để làm gì!
Ảnh vệ đi trước thông báo cho Từ Trinh cũng không có khinh công như cốc chủ, tự nhiên xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-coc/3191364/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.