Editor: Sakura Trang
lâm vụ cốc, dùng võ nổi tiếng, trong giang hồ mọi người đều biết, nhưng thậm chí ít có người biết được vị trí. Nó không phải là chính không phải là tà, vừa làm người ta hướng tới lại để cho người sợ hãi. Mà ngày nay, vụ cốc bốn mùa như xuân rút lui đi trận pháp sương mù dày đặc, lộ ra cảnh sắc mùa đông, trước núi y cốc lại là giăng đèn kết hoa, dáng vẻ vui mừng ngất trời.
Sinh bách thảo y thế nhân, y cốc cứ điểm bên ngoài của Vụ cốc, cũng chính là địa điểm cử hành thịnh hội với bên ngoài của Vụ cốc. Thân phận hôm nay của y là cốc chủ “Dung Tình” Từ Trinh mới vừa qua loa một phen mời khách, được một lát, dưới nụ cười thành thạo kia nhưng mơ hồ mang theo vài tia lo lắng.
“A nha nha, đây là cố ý sao? Bộ dáng như vậy nếu như bị các cô nương cảm mến ngươi nhìn thấy, nhưng mà thành chuyện lớn đó!” Thanh âm có chút nói năng tùy tiện vang lên bên tai, Từ Trinh hơi sững sờ, cũng không nghiêng người tránh. Nam tử một thân bạch y cười khẽ vỗ vai hắn một cái, ở hắn phía sau không xa, thì đi theo một ảnh tử phục sức ám sắc. Người bị bỏ qua một bên đứng ở nơi bóng mờ ám văn tinh xảo không nhìn rõ, người nọ nhìn như thị vệ tùy thân, nhưng ai cũng biết người thân phận bực này không vào được cửa lớn.
Tới chính là bằng hữu mà sau khi Từ Trinh sống lại lần đầu tiên bước vào giang hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-coc/3191360/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.