Editor: Sakura Trang
Trăm hoa khoe sắc, một người nam tử nhàn nhã nằm tựa vào ghế, hắn người mặc một thân áo dài xanh nhạt, dung nhan tuấn mỹ để cho người quen nhìn mỹ nhân như cung nội thị nữ cũng không khỏi ghé mắt. Lần này đi ra ngoài, quả thật có suy nghĩ trở về, kiên định của nam nhân hắn nhìn ở trong mắt, sau chuyện này hồi tưởng cũng không khó đoán nguyên nhân bên trong. Đối với việc vô điều kiện toàn tâm bỏ ra, phải nói không bị cảm động là giả, nhưng cảm động hơn, càng nhiều là không đáng giá cùng thương tiếc.
Không đáng giá vì y rõ ràng bình thường tâm trí ẩn nhẫn chắc như bàn thạch, nhưng còn bị những thứ quan niệm chủ tớ của huấn luyện ám vệ trói buộc thật sâu, lại vì y không suy nghĩ cho bản thân, luôn kiềm chế cảm xúc của mình kiềm chế đến nỗi bản thân cũng quên mất nó ở xó xỉnh, thương tiếc y một lòng chỉ suy nghĩ vì hắn cái người cốc chủ này.
Ngược lại không phải là cảm thấy bản thân có cái gì không tốt, hắn sớm thành thói quen cảm giác thân ở chỗ cao, nhưng cũng không đến mức cảm thấy có thể để cho người bởi vì mình mà bỏ qua sự kiêu ngạo của nam nhân, thậm chí tới mức chịu ánh mắt khác thường của người khác.
Huống chi, người nọ đã bị mình đặt ở trong lòng, làm sao cũng không cách nào buông tay ra.
Vì vậy, thân phận bại lộ hắn mới có thể chịu khoản giao dịch đến từ hoàng đế kia, tuy nói cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-coc/3191341/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.