- Tất cả khùng hết rồi, Jefferson Long nói. Tôi không ngồi lại đây để nghe chửi đâu.
- Nhưng anh sẽ phải vui lòng ngồi lại với chúng tôi - William Tremayne vừa nói vừa vuốt báng súng.
- Được thôi - Long trả lời và ngồi xuống khoanh tay lại. Nếu anh dùng vũ lực...
Anh Mập mỉm cười.
- Cậu nói tiếp đi Hannibal.
- Hôm bữa, em có đến gặp ông Long ở chỗ làm việc - thám tử trưởng kể tiếp - vì ông ấy nói về một số nhân viên các phòng thí nghiệm bào chế dược phẩm chuyên buôn lậu thuốc phiện. Mà Harold Thomas đã làm việc rất lâu ở những chỗ ấy, ông Long đang chuẩn bị buổi phóng sự về thuốc phiện và có lẽ nhân dịp đó đã gặp ông Thomas. Cũng như ông Gray, ông Long đã nhận ra ông Thomas. Ông Thomas đã từng âm mưu ăn cắp xâu kim cương của cô Bainbridge, ông Long biết chuyện này. Có thể ông Long đã xem hồ sơ tiền án của ông Goodfellow, có thể ông Long đã phát hiện rằng ông Goodfellow là tội phạm... Dù sao, không có gì ngăn cản ông Long gây áp lực với ông Thomas.
- Chuyện có xảy ra đúng như vậy không, hả ông Long? Anh Mập hỏi.
- Tôi không có gì để nói với các người cả - Long đáp.
- Anh Thomas - anh chủ nhiệm nhà xuất bản quay sang hỏi cựu nhân viên của mình. Anh có bị ông Long gây áp lực không?
- Tôi chỉ nói khi có mặt luật sư - Thomas đáp.
- Tốt, Hannibal vẫn bình tĩnh nói. Lúc ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-vong-tron-than-bi/2782256/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.