Sáng hôm sau, khi ba thám tử trẻ đang đứng tỳ tay vào hàng rào ngắm Sterling thì Peter gật đầu:
- rất nhiều người muốn được như nó.
- Người mà gặm cỏ thì có gì là ngon lành đâu - Có tiếng nói vang lên sau lưng.
Ba thám tử quay lại. Doris đang đứng đó, mặc quần jean và áo sơ mo như thường lệ. hôm nay, nét mặt cô bé không còn dấu vết gì của nỗi sợ hãi tối hôm qua. Ánh mắt cô bé đầy thách thức.
- Sao? - Cô bé hỏi - Các anh có nghĩ ra được điều gì hay ho không?
Hannibal hất cằm chỉ ngôi nhà gia đình Jamison.
- Tối hôm qua, sau khi bọn anh ra về, còn chuyện gì khác xảy ra nữa không?
- Không có gì hết. Không còn tiếng hát lầm rầm rùng rợn. Không còn bóng sáng của tên lạ mặt ria rậm. Không có gì.
Doris leo lên hàng ráo ngồi.
- Các anh nghĩ gì về kẻ trốn trong chuồng Sterling. Theo các anh, hắn vào nhà để làm gì?
Bob mỉm cười với Doris và lắc đầu:
- Bọn anh không biết gì về hắn và nếu không có dấu vết hay chỉ dẫn gì thêm thì chỉ có thể đặt ra một giả thiết mà thôi. Người đàn ông đó có thể là một tên trộm đang tìm cách đột nhập vào nhà, mà cũng có thể là kẻ lang thang đang tìm chỗ trú qua đêm.
- Cũng có thể có mối liên hệ giữa gã đàn ông này và tiếng động kỳ lạ mà ta đã nghe - Hannibal nói thêm - Hugo Falsell có nói rằng tiếng nói của rắn có thể nghe thấy từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-con-ran-hat-lam-ram/89643/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.