Doris đang chờ ba thám tử trong tiền sảnh. Cô bé cầm con hổ mang trong tay.. Đây không phải món đồ trang sức, giống như trường hợp Margaret Comton, mà chỉ là một bức tượng nhỏ sơn vàng, có lẽ bằng thạch cao, hình con rắn cuộn lại. Chỉ có cái đầu nhô lên, mang xòe ra, hai con mắt màu đỏ trông dữ tợn.
- Ai mang cái này đến vậy - Hannibal vừa hỏi vừa bước theo Doris vào phòng khách.
Cô bé đặt con rắn xuống cái bàn thấp.
- Em không biết - Doris trả lời - Có người bấm chuông cửa: cái hộp chứ con này đặt trên tấm chùi chân.
- Không cần biết tên của người mang đến - Peter nói.
- Đúng, điều đó không quan trọng - doris thừa nhận - Nhưng điều quan trọng là dìi Pat ra cửa trước em. Chính dì lượm gói đồ lên. Trước mở gói giấy ra, dì cũng tun rẩy toàn thân rồi, Dì biết gòi đồ chứa cái gì bên trong.
- Sau đó, chuyện gì xảy ra - Bob hỏi.
- Dì thấy con rắn và đọc tấm thiệp đính kèm.
Hannibal nhìn tấm thiệp trắng mà Doris đưa và đọc lớn tiếng:
- "Hãy trả tài sản của Bélial về cho Bélial. Linh hồn quý giá hơn kim cương..." Viết bằng chữ to để ngừơi ta bắt buộc phải đọc ... Dì em phản ứng thế nào ?
- Dì ngát xỉu. Đó là lần đầu tiên có người bị ngất trước mặt em. Em không biết phải làm gì. Một lát sau, dì Pat mở mắt ra và kêu rên. Em dìu dì lên phòng để nằm nghỉ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-con-ran-hat-lam-ram/1886344/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.