Hannibal vẫn bình tĩnh.
- Không được hoảng hốt - Thám tử trưởng khuyên - có thể đá không to đến vậy đâu. Thử xem ta đẩy ra được không?
Bốn cậu, chen ép nhau trong khoảng không gian chật hẹp, đếm đến ba, rồi hợp sức cố đẩy một khối đá trước mặt: đá không nhúc nhích một ly nào. Bốn cậu lập lại thao tác với một khối đá khác, cũng không có kết quả gì. Các khối đá che kín hang.
- Thử nữa cũng vô ích thôi - Bob chịu thua.
- Cũng y như muốn đẩy cả đồi - Peter tuyệt vọng nói thêm.
Cả bọn rút lui và buồn bã ngồi xuống đất.
- Một lần nữa, không nên hốt hoảng - Hannibal lập lại - Dù ta không ra ngay được, thế nào rồi gia đình cũng lo lắng và đi tìm. Anh Pico sẽ nói về lâu đài Condor. Nhóm cứu hộ sẽ đến đây. Ta sẽ nghe thấy mọi người cũng như mọi người sẽ nghe thấy ta: tiếng nói của ta sẽ hướng dẫn cho đội cứu hộ.
- Rất có thể không có ai cho đến sáng mai - Peter càu nhàu - Bọn mình sẽ phải qua đêm ở đây.
- Dù có thế đi nữa - Hannibal vui vẻ nói - thì cũng đâu có gì là khủng khiếp lắm đâu. Ta được ở chỗ khô ráo và đủ không khí để thở thoải mái. Thật ra, mình đã để ý đến không khí tốt lành khi ta mới đến đây. Do lối vào bị bít kín từ lâu, chắc chắn phải có khe thông gió. Thậm chí mình tự hỏi không hiểu có lối ra thứ nhì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-con-ngua-khong-dau/1928202/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.