Như có phép thần, trời tạnh mưa khi hai thám tử bước xuống xe trong sân trang trại. Khu nhà đổ nát cháy đen im lặng và vắng vẻ. Trên đồi, phía sau sườn nhà, tượng kỵ sĩ cưỡi con ngựa không đầu đứng sững, ma quái và hơi hung dữ, dưới bầu trời mây thấp. Không thấy Hannibal và Diego đâu cả.
- Hay bọn mình chờ thử? - Peter gợi ý.
- Cậu nói đùa à. Không nên phí thời gian. Bọn mình đi vào kho thóc đi.
Peter nhìn các vách tường đổ sụp vì các thanh dầm cháy đen của kho thóc cũ.
- Bắt đầu từ đâu? - Peter hỏi.
- Từ đầu, chứ từ đâu nữa. Bọn mình hãy nhìn quanh nhà trước đã. Lỡ thấy dấu chân hay lượm được một vật mà ai đó đánh rơi.
Hai thám tử cúi người về phía trước xem xét thật kỹ vùng quanh kho thóc. Nhưng trời mưa đã biến nền đất thành đống bùn lầy lội không để lộ gì cả. Cuối cùng, Bob và Peter gặp nhau trở lại trước cửa cháy đen của kho thóc: đó là vật duy nhất còn đứng vững. Đó cũng chỉ là cách nói, bởi vì cửa nghiêng rất nhiều.
- Không có gì dưới đất - Peter càu nhàu - Bùn đã che phủ tất cả nếu có gì để tìm.
- Vậy bọn mình hãy xem bên trong - Bob đề nghị.
Kho thóc đổ nát chỉ còn là mớ đá và gỗ cháy hỗn độn. Tàn tích của hàng trăm vật có giá mà nhà Alvaro hy vọng bán cho chú Titus đa số cững không còn nhận dạng được nữa. Hai thám tử buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-con-ngua-khong-dau/1928192/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.