Peter đã quá quen thuộc với những trận động đất thường có ở Calfonie để đoán ra ngay những điều đã xảy ra.
Lúc vòm đường hầm xém sụp xuống lưng Peter, thì nó lại sụp xuống thật sự vào cái sọ của con lừa tội nghiệp kia.
Bây giờ làm thế nào để trao xâu chuỗi vào tay tên Jensen nóng tính đây?
Peter thử đẩy khối đá, nhưng, đúng như cậu biết trước, vô ích. Mà không còn nghi ngờ gì nữa, những viên ngọc trai đã bị nghiền nát, và không nên hoài công cố gắng tìm ra lại.
Peter cố gắng bình tĩnh để tập trung suy nghĩ.
Peter có thể chạy nhanh sang Thực Quản và thử trốn thoát qua ngã đó. Peter có thể lạc trong các hành lang, rơi vào chỗ người của Jensen đang phục kích, và đặc biệt gây nên cái chết cho Bob và Chang ngay khi kẻ thù đoán ra mưu kế của cậu. Peter có quyền hành động như thế không?
Tuy hết sức sợ hãi, nhưng Peter dũng cảm tự trả lời mình rằng: không.
Khi ấy, Peter nhớ ra mình đã giấu cái đèn xa hơn một chút, sau khi nhét đầy đá. Đó là cơ may cuối cùng để lừa Jensen. Sao lại không lợi dụng?
Thế là Peter đi tìm cái đèn.
Peter dễ dàng tìm ra những viên đá làm dấu, khối đá che giấu đèn phía sau và chính cái đèn.
Ôi! Tại sao Peter lại không để xâu chuỗi y nguyên chỗ cũ? Bây giờ cậu thật là hối hận.
- Dù sao - Peter lầm bầm - mình đâu phải máy ghi địa chấn đâu mà dự đoán trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-con-ma-xanh/2125072/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.