Em say mê nhạc Rock lắm, Bob giải thích với Brit. Em thật sự hết mình vì nhạc rock. Nhưng có một số ngôi sao chán lắm.
Ba an hem đang ngồi trong hang lo lắng chờ Hannibal.
Không khí vô cùng căng thẳng. Bob và Brit tiếp tục nói chuyện như không có chuyện gì. Nhưng trong lòng cả hai luôn tự hỏi sẽ chế ngự nổi tay Dusty đang nổi điên lên kia được bao lâu. Hắn không ngừng giãy dụa và chửi bới.
- Anh cũng hâm mộ nhạc rock, Brit nói. Và anh không ngờ là em quen với nhóm Những Người Sống Sót.
- Quen! Họ cứ la cà ở văn phòng em miết.
- Nhưng nhạc Mê-hi-cô cũng không tệ đâu, Brit nói. Ông bầu của em có để ý đến ca sĩ Mê-hi-cô không?
Bob lắc đầu.
- Nhạc la-tinh thì khác hẳn.
Peter đã nghe chuyện nhạc rock của Bob mấy ngàn lần rồi, nên tranh thủ viết cho Kelly Madigan một bức thư dài:
“ Kelly yêu dấu. Vùng núi này thật hoang dã. Hiện anh đang ở trong một hang động cùng với một tên bị trói bằng dây. Em có tin không…?”
Peter bỏ xấp giấy viết thư xuống, liếc nhìn đồng hồ.
-Hannibal đi hai tiếng rồi – Peter nhận xét.
Peter bò ra cửa hang để kiểm tra xem thám tử trưởng về đến chưa.
Dusty không còn giãy dụa nữa mà đã chuyển sang tư thế quỳ. Do bị trói, nên hắn cảm thấy ngồi quỳ thoải mái hơn nằm.
- Ê Brit! Dusty gọi. Mang cho ta miếng nước đi? Khô hết cổ họng rồi.
Brit và Bob nhìn nhau dò hỏi, rồi Bob gật đầu.
- Được thôi.
Brit lượm cái bình đất mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-con-lua-dong-danh/114634/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.