- Ta sắp đến rồi, chú Warrington à - Hannibal nói. Xin chú hãy chạy chậm lại, để tụi cháu nhìn số nhà.
- Vâng thưa cậu Hannibal - bác tài đáp.
Warrington chạy thật chậm trên đường Franklin. Đường này nằm ngay giữa khu phố cổ xinh đẹp của thành phố. Bên trái và bên phải, các ngôi nhà rộng lớn trong khá điêu tàn.
- Dừng lại! Peter kêu. Đến rồi.
Warrington dừng xe Rolls Royce dọc theo lề đường. Ba thám tử xuống xe, xem xét ngôi nhà. Màn sáo kéo kín. Toàn bộ tòa nhà rộng như bỏ hoang. Có hai bậc thềm dẫn lên đến cửa vào nhà. Ba thám tử bước lên, Hannibal bấm chuông..
Một phút dài trôi qua trước khi cánh cửa mở ra với tiếng kêu rít. Một người phụ nữ xuất hiện trên ngưỡng cửa. Trông bà chưa già lắm, nhưng nét mặt mệt mỏi đượm vẻ buồn bã.
- Xin lỗi - Hannibal nói - cháu xin được gặp ông Tick ạ.
- Ông Tick ả? - Bà hỏi lại và nhướng mày lên ngạc nhiên. Ở đây không có ai tên vậy cả.
- Có thể đó không phải là lên thật của ông ấy - Hannibal nói tiếp. Ông ấy quan tâm đến các loại đồng hồ. Và ông ấy sống ở đây, ít nhất là từng ở...
- Đồng hồ hả? Có phải là cậu muốn nói đến ông Hadley! Rất tiếc ông Hadley đã…
Một giọng nói giận dữ cắt ngang:
- Mẹ đừng nói gì!
Rồi một cậu bé tóc đen, khoảng mười bảy tuổi, ra đứng giữa bà và Ba Thám Tử Trẻ. Cậu nhíu mày nhìn khách và nói lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-chiec-dong-ho-la-het/2860257/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.